NARCISSE VÀ GOLDMUND - Trang 27

tu viện ngăn cấm, trừng phạt nghiêm khắc nhất. Thật đáng lo. “Đi vào
làng” là một tội lỗi, bị nghiêm cấm. Nhưng cậu biết quá rõ ràng chính vì
thế mà “những gã đáng mặt con trai” đã mắc vào hiểm hoạ vi phạm qui tắc
danh dự, và về một ý nghĩa nào đó đối với cậu thì việc mời tham gia cuộc
phiêu lưu này lại là một sự biệt đãi.
Rất sẵn sàng, lẽ ra cậu đáp lại “không”, rồi mau trở vào đi ngủ. Cậu rất mệt,
cảm thấy khốn khổ, cả buổi chiều luôn đau đầu. Nhưng cậu hơi xấu hổ với
Adolphe. Nào ai biết? Có lẽ ở đấy, trong cuộc đi chơi, có cái gì đẹp đẽ và
mới lạ, có cái gì đó làm quên đau đau xua tan trạng thái mụ mẫm và mọi
nỗi khốn khổ. Đây là một lần bay bổng vào trần thế, tuy bị cấm và làm lén
lút, không hiển hách lắm, nhưng dù sao cũng là một sự giải phóng, một
điều từng trải ở đời. Cậu vẫn còn do dự, trong khi đó Adolphe thử tiếp tục
thuyết phục… Rồi bỗng Goldmund cười và trả lời “ừ”.
Không hề có ai thấy, cậu mất hút cùng với Adolphe sau rặng cây đoạn qua
chiếc sân vắng vẻ tối mờ mờ, và đến bên cửa ngoài vào giờ này đã đóng
kín. Anh bạn đưa cậu đi qua phía xưởng cối xay của tu viện: trong bóng
tranh tối tranh sáng và tiếng các bánh xe không ngớt kẽo kẹt, thật dễ dàng
tuồn ra ngoài, chẳng bị ai nghe thấy. Nhảy qua một chiếc cửa sổ, hoàn toàn
trong đêm tối, hai người bước qua một giàn giáo những cây đòn ẩm ướt và
trơn trợt. Phải bê một cây đặt ngang trên con suối để vượt qua. Bấy giờ thì
đã ra ngoài, gặp ngay con lộ lớn trong ánh mờ mờ xám chạy mất hút vào
vùng rừng tối đen. Đối với cậu, qua cuộc hanh trình ấy, tất cả đều bí ẩn, đầy
hấp dẫn và gây hưng phấn.
Ở bìa rừng, đã có Conrad, một đồng bạn đứng chờ; và một chặp sau thêm
một bạn khác đến, vừa đi vừa nện gót giày. Eberhardt lênh khênh. Cả bốn
người băng qua rừng, trên đầu lũ chim ăn đêm lạo xạo, và mấy ngôi sao lấp
lánh một ánh sáng ẩm ướt giữa những đám mây lững lờ. Conrad tán gẫu, kể
chuyện tầm phơ, từng lúc các bạn khác hùa theo cười vang. Tuy vậy, trên
đầu họ, bóng đêm trùm kín với vẻ trang nghiêm của nó tạo nên ở mọi người
cảm giác lo âu, làm cho tim ai nấy đều đập nhanh thình thịch.
Một tiếng đồng hồ sau, ra khỏi rừng, họ vào làng. Dường như mọi người
đang chìm trong giấc ngủ. Các cây thông lọng thấp đỡ cái khung những cây

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.