Hermann Hesse
Narcisse và Goldmund
Chương 4
C
ác công việc của Narcisse tìm hiểu điều bí mật của Goldmund đã lâu chưa
đem lại kết quả. Đã lâu, thầy thử đánh thức cậu dậy, chỉ vẽ cho cậu cách
giãi bày, nhưng dường như không được gì.
Từ những điều cậu nói ra về nguồn gốc, về xứ sở của cậu thời thơ ấu,
không một hình ảnh nào có thể hình thành. Cuộc sống diễn ra với sự hiện
diện của một ông bố mà bóng dáng luôn mờ mờ, các đường nét không rõ
ràng, nhưng đứa trẻ kính nể ông; và với huyền thoại về một bà mẹ mất tích
hoặc đã chết từ lâu, chỉ còn là một cái tên không để lại chút dấu vết. Biết
đọc trong cái tâm hồn, Narcisse dần dần nhận biết chú bạn của mình thuộc
loại những người đã mất đi một phần quá khứ, những người bị áp lực của
sự ràng buộc hoặc điều phù phép nào đó, đành phải nhẫn nhục quên đi phần
nào. Thầy biết rằng các câu hỏi giản đơn hoặc những lời khích lệ giản đơn
trong trường hợp này không có tác dụng. Thầy cũng thấy mình đã quá trông
vào sức mạnh của lý trí và đã nói quá nhiều để chẳng được ích lợi gì.
Nhưng vẫn còn có phần không phải vô bổ, đó là tình yêu thương đã liên kết
thầy với chú bạn và thói quen trong cuộc sống đời thường. Mặc dù bản tính
của họ có những điều khác biệt sâu sắc cả hai người đã học với nhau được