NARCISSE VÀ GOLDMUND - Trang 85

cố giả cho đúng tiếng cú kêu. Một tiếng cú khác đáp lại cậu.
“Chúng tôi gọi nhau như những con vật”, - cậu tự bảo và nghĩ đến giờ phút
yêu đương hồi chiều. Chỉ lúc bấy giờ cậu mới ý thức thế nào là các cử chỉ
ôm nhau đã kết thúc, các lời đổi trao giữa cậu và Lise còn quá ít ỏi và vô
nghĩa. Với Narcisse cậu đã có bao cuộc trò chuyện! Bây giờ, dường như,
cậu đang lao vào một thế giới mà ở đó người ta không nói năng gì, chỉ thu
hút nhau bằng các tiếng cú kêu, các từ ngữ không còn co nghĩa nữa. Cậu
chấp nhận điều ấy; hôm nay chẳng cần gì đến các từ ngữ cũng như sự tư
duy, tất cả những gì cậu muốn chỉ là Lise thôi, sự cọ xát ấy, sự im lặng,
ngây ngất trong những tiếng rền rĩ.
Lise đến. Nàng ra khỏi vùng rừng, đến chỗ hẹn. Cậu mở rộng vòng tay để
cảm nhận nàng, âu yếm nắm hai bàn tay nàng để nghe các nhịp đập, ôm
đầu, vuốt ve mái tóc, cổ, gáy, vóc người, dong dỏng cao và hai bên eo của
nàng. Một cánh tay, ôm nàng, cậu sánh bước cùng nàng, không nói, không
hỏi đi về đâu. Nàng nện bàn chân chắc nịch trên nền đất, đi xuyên rừng,
vượt qua đêm tối - cậu nhịp bước theo nàng. Dường như nàng sinh ra với
đôi mắt để lặn lội trong bóng đêm như thể con chồn, con cáo, không hề va
vấp, nghiêng ngả. Cậu theo chân nàng trong bóng đêm, xuyên qua rừng,
xuyên qua vùng đồng ruộng, tăm tối và bí ẩn, không nói không suy nghĩ,
không chút vấn vương, với tu viện và cả với Narcisse.
Lặng lẽ, hai người lần theo con đường mòn tối đen, lúc thì đi qua một tấm
thảm rêu mềm mại và dịu dàng, khi thì giẫm phải những rễ cây đâm nhói
vào lòng bàn chân; lúc thì giữa những cành cây thưa, dưới bầu trời phát
quang mờ mờ trên đầu họ, khi thì trong đêm đen kịt. Cành cây quất vào mặt
cậu, gai nhọn móc vào áo quần cậu. Ở đâu nàng cũng mở được lối đi và
vượt qua, không mấy khi dừng bước, chẳng chút ngập ngừng. Hồi lâu, hai
người đến một đồi thông thưa, bầu trời đêm tối nhạt trên đầu họ.
Qua khỏi vùng rừng, họ xuống một thung lũng nhỏ. Đồng cỏ thoang thoảng
toả hương thơm. Họ lội qua một con suối nhỏ chảy lặng lẽ. Nơi đây đất
trống, càng tĩnh lặng hơn trong rừng. Không có những bụi cây thì thầm,
tiếng chân chạy đi ăn đêm của các con thú, tiếng gãy răng rắc của các cành
cây mục.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.