NARCISSE VÀ GOLDMUND - Trang 91

ăn ngon lành. Tiếng đập của chú gõ kiến vào gỗ làm vang lên một âm thanh
gãy gọn nghe thú vị.
Goldmund gặp nhiều thú vật trên đường đi trong rừng. Những chú thỏ rừng
đột ngột tung mình ra khỏi bụi cây khi cậu bước đến gần chúng đăm đăm
nhìn cậu, quay ngoắt lại và trốn chạy biến, cụp đôi tai, thoáng hiện như một
vệt sáng mang theo chiếc đuôi. Trong một khu rừng thưa, cậu bắt gặp một
con rắn lớn nằm bất động, bởi vì đó không phải là con vật sống mà chỉ là
bộ da nó đã lột. Cậu cầm lên, ngắm nghía: dọc sống lưng là một hình hoa
văn đẹp màu nâu và xám, ánh mặt trời chiếu xuyên qua đó như một váng
nhện. Cậu nhìn lại chăm chăm với đôi mắt đen nhánh đầy lo âu qua kẽ hở
hẹp các hàng mi rồi lượn sát đất, bay biến. Bọn chim cổ đỏ và chim sẻ
khướu nhiều vô số. Trong một góc rừng, có một ao nước đầy màu lục diệp,
lũ nhện dài chân chạy loăn quăng qua lại liên hồi, như thể bị ma ám trong
những trò chơi không sao hiểu được, bên trên, mấy con chuồn chuồn có
cánh màu sẫm không ngừng bay lượn. Và đến một lúc - đã muộn lắm - cậu
trông thấy hay đúng hơn chỉ còn nhìn thấy các tán lá rung động, chao đảo;
có những tiếng cành cây gãy, và trên nền đất nhão tung toé có bóng một
con thú lớn vụt chạy với cả trọng lượng của nó qua một lùm cây có thể là
một con nai, có thể là một con lợn rừng, cậu không xác định rõ. Còn lâu sau
đó, cậu nghỉ chân và lấy lại hơi thở sau cơn sợ hãi, phập phồng đưa mắt dõi
theo dấu con thú, trong khi đã tự bao giờ tất cả chìm trong im lặng.
Cậu không tìm ra đường để có thể ra khỏi rừng, phải qua đêm lại ở đó.
Trong khi tìm một đám rêu làm nơi đặt lưng cậu thử tưởng tượng điều gì sẽ
xảy ra nếu cậu không ra khỏi rừng mà phải sống nơi đây mãi mãi. Đối với
cậu, điều ấy hiện ra như một bất hạnh lớn. Sống bằng những quả mọng, dù
sao cũng có thể; cũng có thể nằm ngủ trên rêu; và rồi hẳn cậu sẽ thành công
dựng lên một chiếc chòi, thậm chí có lẽ làm ra lửa. Nhưng sống hoài, luôn
luôn chỉ có mình giữa bốn bề tĩnh mịch những thân cây triền miên, sống
giữa các muông thú chạy dong trước mặt và mình không thể chuyện trò với
chúng được, quả là buồn không chịu nổi. Không trông thấy người, chẳng
nói với ai một lời chào buổi sáng, hoặc chúc ngủ ngon, không thể đắm
chìm nhìn vào những cặp mắt và gương mặt, không thể ngắm các cô thiếu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.