NARCISSE VÀ GOLDMUND - Trang 93

ruộng đã được gieo trồng, các giải đất lúa mạch và lúa yến mạch, các đồng
cỏ, và xuyên qua đó đây là một con đường mòn hẹp có thể trông thấy từ xa.
Goldmund hái mấy bông lúa mạch và nhai từng hạt. Các cánh đồng có
những bàn tay người chăm sóc tiếp đón cậu ân cần. Sau những hôm đi giữa
rừng rậm, nay mọi cái đều có vẻ trở nên văn minh, dễ gần gũi: Con đường
nhỏ, lúa kiều mạch, các cây cúc lam khô trắng…
Bây giờ cậu đi gặp những con đường! Chừng một tiếng đồng hồ sau, cậu đi
qua một cánh đồng, bên đường gặp một cây thánh giá. Cậu quì xuống, cầu
nguyện. Đi quanh một ngọn đồi, cậu bỗng đứng dưới một cây đoạn rợp
bóng, vui sướng nghe tiếng róc rách chảy từ một bồn nước qua một đường
ống bằng gỗ vào một chiếc máng dài cũng bằng gỗ. Cậu uống mấy hớp
nước lạnh mát dịu, nhìn thích thú mấy cây cơm cháy trĩu trái chín mọng đã
khô xỉn quấn với rơm rạ chìm trong dòng nước. Sâu đậm hơn các dấu hiệu
dễ thương ấy về sự hiện diện của những con người, tiếng rống ngân dài của
một con bò cái làm cho cậu xúc cảm. Âm vang ấy đến với cậu cũng tốt
lành, ấm áp, thân thiết như một lời chào hoặc mừng đón.
Lắng tai, cậu đến gần căn nhà tranh, nơi phát ra tiếng kêu ấy. Một thằng bé,
với mái tóc hung và đôi mắt xanh trong sáng ngồi bệt dưới đất trước cửa
bên mình có một hũ nước, luôn tay vốc nước nhồi với đất, bôi bết nhầy
nhụa cả ha chân. Cười vui hớn hở, hắn nắm chặt mớ đất nhão trong hai bàn
tay, nhìn nước bùn chảy qua các ngón tay, vắt thành những viên hình cầu.
Chào cậu bé - Goldmund lên tiếng rất niềm nở. Thằng nhóc nhướng mắt
thấy người lạ, nó há mồm nhăn nhó bộ mặt non choẹt béo tròn và ba chân
bốn cẳng chạy lẩn tránh, mồm không ngớt eo éo. Goldmund nhìn theo nó
rồi bước vào gian nhà bếp. Đang đúng trưa mà bên trong tối tăm, ban đầu
cậu không nhìn được gì cả. Cậu gọi, lễ phép chào hỏi chủ nhà. Không ai
đáp lại. Nhưng ngay tiếp đó, một giọng yếu ớt, giọng người già vỗ về thằng
bé đang hoảng sợ. Cuối cùng, từ trong bóng tối, một bà cụ nhỏ nhắn với vẻ
mắt hiền từ bước ra, đưa một bàn tay lên ngang tầm mắt nhìn người khách.
- Chúa cho con được chào mẹ - Goldmund nói, - và mong các thánh thần
trên thiên đàng ban phước lành cho mẹ nhân hậu. Ba ngày rồi hôm nay con
mới lại thấy mặt người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.