NARCISSE VÀ GOLDMUND - Trang 94

Với đôi mắt viễn thị nhìn ngơ ngác, bà cụ hỏi, hơi ngập ngừng:
- Vậy chú muốn gì?
Goldmund trao bàn tay mình cho bà cụ, nhè nhẹ vuốt ve bàn tay bà.
-Thưa bà, cháu muốn chào bà, xin được nghỉ ngơi một chốc, và giúp bà
nhen lửa. Nếu được, bà cho cháu một mẩu bánh mì, cháu cần ăn nhưng
không gấp đâu.
Sát tường có một chiếc ghế dài, cậu ngồi xuống, trong khi bà cụ cắt một lát
bánh mì đưa cho thằng bé. Lúc này nó chăm chú, tò mò nhìn người khách
lạ, tuy vậy có vẻ vẫn sẵn sàng khóc và bỏ chạy. Bà cụ cắt một khoanh bánh
mì nữa và trao cho Goldmund.
- Đội ơn bà. Chúa lòng lành trả ơn cho bà.
- Cháu đói lắm hả? - Bà cụ hỏi?
- Thưa không, bụng cháu đang đầy những quả.
- Vậy cháu cứ ăn đi. Cháu từ đâu đến?
- Thưa từ Mariabronn, từ tu viện - Cháu có phải là linh mục không?
- Thưa không. Cháu là một học sinh, rời trường ra đi.
Bà cụ nhìn hơi cậu mỉa mai, lắc lắc đau trên chiếc cổ gầy nhăn nheo. Bà để
cho cậu nhai nốt mấy miếng, đưa tay dắt thằng bé ra sân, rồi trở vào nhà, tò
mò quay lại hỏi:
- Cháu có biết chuyện gì mới không?
- Cháu không rõ mấy. Bà có biết cha Anselme không?
- Không. Ông ấy thế nào?
- Ông cụ đang ốm.
- Ốm ư! Ông ấy sắp chết à?
- Cháu không rõ. Ông cụ đau chân, không đi lại được.
- Mặc kệ! Để cho ổng chết. Ta phải đi nấu cháo đây. Giúp ta chẻ ít củi.
Bà cụ trao cho cậu một khúc củi lãnh sam đã sấy rất khô và một con dao.
Cậu chẻ từng mảnh nhỏ theo như bà cụ yêu cầu và nhìn bà xếp mấy lẻ, thổi
vào đám tro nóng cho đến khi lửa bốc cháy. Cẩn thận, bà đặt lên trên các
củi lãnh sam mấy miếng củi cây sồi rừng, bếp lửa bùng lên, chiếu sáng
trong gian nhà đã mở các cửa. Bà treo một chiếc nồi lớn đen sì dưới sợi dây
xích sắt ám khói móc sẵn trong ống khói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.