NÀY NHỮNG PHONG HOA TUYẾT NGUYỆT - Trang 117

Cứ thế, cảm giác nóng hổi từ cánh tay Thẩm Tấn truyền đến, từng chút

từng chút một bao phủ lấy cả nửa người Tần Ương. Mặc cho Tần Ương cố
sức bày ra vẻ mặt “Xê ra, cái lò lửa!”, cậu bạn vẫn cứ như mọi khi ương
ngạnh ôm ngang eo cậu, dùng nhiệt độ nóng rực từ cơ thể mình mà bao
bọc, vây ủ lấy Tần Ương.

“Cậu! Cái tên ba chấm này…”

………

Vài ngày sau, kết quả thi cuối cùng cũng có, cánh báo chí tranh nhau

đăng tải, các phương tiện truyền thông ra rả đưa tin, thư thông báo trúng
tuyển và gọi nhập học cũng lần lượt gửi đến các thí sinh. Trong điện thoại,
Thẩm Tấn không giấu nổi sự hưng phấn mà kêu to: “Tần Ương, Tần Ương!
Tôi dư ra hai điểm, đại học E, học viện Nhuyễn Kiện!”

Đầu dây bên này, Tần Ương cũng mỉm cười, tay còn mãi mân mê một

phong thư màu đỏ tươi: “Tôi là học viện Quản Lý, đại học E.”

Người bên kia bỗng dưng vô cớ im lặng, sau lại vỡ ra một tiếng cười,

tiếng cười sang sảng, đầy tràn, ngập tràn vui sướng: “Chúng ta lại là bạn
học.”

Tần Ương đáp: “Chúng ta là anh em.”

Đã từng có một buổi sáng như thế, nắng sớm đầu ngày, xe buýt im ắng

như chiếc hộp chở đầy khí trời trôi dạt giữa đường phố tinh mơ, có người
đã nói rằng, anh em thì có thể cả đời ở bên cạnh nhau.

………

Ba tháng, nói ngắn thì không ngắn, nói dài cũng không dài. Mang theo

túi lớn túi nhỏ đến trường tìm được quầy hàng mua đủ các vật dụng cần
thiết, sau lại theo anh bạn trưởng lớp đến phòng làm việc đăng kí báo danh,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.