NÀY NHỮNG PHONG HOA TUYẾT NGUYỆT - Trang 118

nhận và thật cẩn thận cất giữ chiếc chìa khóa nhỏ. Đợi đến khi leo lên được
ký túc xá ở lầu ba thì mẹ Tần Ương – người đi cùng con trai đến nhập học
đã mệt đến mức thở không ra hơi rồi.

Bên trong mỗi ký túc xá có hai phòng ngủ lớn và một phòng khách to,

bốn người một phòng ngủ, tám người một phòng khách dùng chung. Mỗi
người một bộ gia cụ, phía dưới có bàn học và mấy ngăn tủ chứa đồ dùng cá
nhân, còn bên trên là một mặt giường đơn dùng làm nơi ngủ.

Lúc đến nơi, căn phòng nho nhỏ đã đứng đầy cả người. Lau bàn, giăng

màn, trải giường chiếu, sắp xếp mọi thứ hết thảy đều gọn gàng đâu vào đó.
Ba Tần Ương leo lên leo xuống đến mức cả người nhễ nhại mồ hôi, còn mẹ
Tần Ương thì bắc một chiếc ghế dựa ngồi ngay giữa phòng, nghiễm nhiên
chỉ tay năm ngón. Tần Ương bị lùa qua một bên, không phận sự xin miễn
làm phiền, tay cũng không được phép động, chỉ có thể đứng đó mà ngại
ngùng nhìn ra xung quanh, chạm ngay ánh nhìn của mấy bạn cùng phòng
cũng đang trong tình trạng xấu hổ đỏ cả mặt vì sự nhiệt tình quá mức của
ba mẹ mình.

Đời này của cậu, chính là như thế. Không anh chị em gái, cũng chưa

từng trải qua giá rét đói lạnh bao giờ. Từ nhỏ đến lớn, vẫn thường xuyên
nghe người lớn xung quanh bảo rằng, “thằng bé này thật có phúc”. Phải,
chính là như thế, Tần Ương – “một con người hạnh phúc”.

“Mang theo nhiều đồ thế cơ à?” Chẳng biết từ lúc nào Thẩm Tấn đã

đến ngay sau lưng Tần Ương.

“Ừ.” Tần Ương hỏi lại cậu ta, “Còn cậu sao rồi? Đồ đạc đã sắp xếp

xong cả rồi chưa?”

Tiện tay nhặt cây gậy trúc đưa cho ba Tần Ương đang mắc màn ở trên

cao, Thẩm Tấn đáp: “Còn chưa, nhưng bọn họ đang dọn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.