NÀY NHỮNG PHONG HOA TUYẾT NGUYỆT - Trang 139

luốt giữa thanh thiên bạch nhật như vậy. Tần Ương thì khỏi phải nói đi, vừa
nghe vừa cười đến nấc nghẹn, rụt cả hai vai, mặt quay đi chỗ khác. Tuy là
đã lên tiếng phủ nhận rồi nhưng cái lo trong lòng thì chẳng để đâu cho hết,
“Không phải tôi đâu, cậu nghe lầm rồi!”

“Ố ồ…Thế sao?” Đường Đường nhìn đăm đăm vào Thẩm Tấn, thấy rõ

một vẻ khổ sở không nói nên lời hiện ra trên gương mặt đỏ dừ vì ngượng
của cậu con trai, thay vì thương cảm lại càng muốn giết địch giết tới cùng
bồi thêm vài câu cho tên “chuột sa hũ nếp” đó chết thẳng cẳng. Nhưng
ngay lúc đó, lại nghe thấy có người đang lớn tiếng gọi tên mình. Nhìn lại
thì thấy là nhóm bạn của Y Y đang từ xa xa đi tới. Mà trời vẫn cứ lạnh như
thế, dù có mắng tên nhóc đó thêm nữa thì người cũng chẳng ấm lên được
bao nhiêu, bèn quay lại đáp to lời gọi của Y Y.

Tần Ương cũng nghe thấy, nhận ra Đường Đường tuy rằng đang giáo

huấn Thẩm Tấn rất ra trò đấy nhưng thật ra vẫn lạnh tới mức đứng ngồi
không yên, tiện thể góp lời: “Ngoài trời lạnh lắm, cậu về trước đi. Cẩn thận
trúng gió mà bị cảm lạnh đấy.”

Lời này cũng hợp với ý của Đường Đường, cô bạn gật đầu “ừa” một

tiếng, mới đi được vài bước lại nghĩ ra cái gì đó quay lại nói với Tần Ương:
“Tần Ương nè, cậu chắc là không biết đâu? Hồi cấp ba, Xuyến Xuyến rất
mến cậu đó.”

Ánh nhìn bỗng quay sang Thẩm Tấn, những câu tiếp theo chứa đầy ác

ý: “Hiện giờ nhỏ đó đang học ngành y, ai đó tương lai có mắc chứng đau
đầu nhức óc cảm mạo nóng sốt gì đó thì đừng ngại ghé qua cho nhỏ xem
thử. Bạn học lâu năm mà, có chẳng may mắc phải mấy cái bệnh lây qua
đường tình dục, hoa liễu gì gì đó, thì cũng đừng có mắc cỡ nha. Mà sao lại
ngại ta? Có gan chơi bời thì phải có gan vác thân đi chữa bệnh, đúng
không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.