NÀY NHỮNG PHONG HOA TUYẾT NGUYỆT - Trang 141

Giọng Tần Ương vẫn ôn hòa không đổi: “Cũng không nhiều lắm. Lần

trước đi họp mặt với bạn cũ, có gặp qua. Lần đó cậu không đến.”

Hình như là bận đưa ai đó đi dạo phố, hay là sinh nhật của cô nào đó

đó mà? Tần Ương lơ đãng nhớ lại, mày khẽ chau.

“Sau đó?” Vai bỗng nặng quá, hẳn Thẩm Tấn đã tựa cả mặt lên rồi.

“Sau đó….con gái mười tám tuổi, thay đổi nhiều lắm.”

“Không nhận ra được nữa à?”

Tần Ương cười thành tiếng: “Thật là không nhận ra được.”

“Thế sau đó?”

“Hai bên trao đổi số điện thoại, thỉnh thoảng thì nhắn tin qua lại.”

Thẩm Tấn không nói thêm gì nữa, chỉ khe khẽ thở ra, hơi thở chạm

vào mùa đông, hóa thành làn khói mỏng, nhòa lẫn vào khí trời lạnh lẽo
trong veo.

Thấy cậu ta hồi lâu vẫn im lặng, Tần Ương lên tiếng hỏi: “Sao về

nhanh vậy?”

“Đưa nhỏ về phòng ngủ thôi. Hừ, có vài bước gần xịt mà cũng cố ý

chạy tới đây.”

Xem ra, lại muốn tìm một cô bạn khác nữa rồi. Tần Ương nghĩ, còn

âm thầm đoán thử, người kế tiếp sẽ như thế nào đây, là một cô gái hiền lành
dịu dàng, hay dạng nghịch ngợm thông minh, cũng có thể là một cô nàng cá
tính thú vị nào đấy, mẫu con gái đang rất được ưa chuộng bây giờ?

Vài bông tuyết li ti bỗng rơi xuống từ không trung, rất nhanh, một đợt

tuyết nhỏ cũng theo gió đổ xuống. Tần Ương không khỏi nhớ đến lúc đầu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.