NÀY NHỮNG PHONG HOA TUYẾT NGUYỆT - Trang 200

Lúc lên xe vì tìm kiếm người nọ mà đã năm lần bảy lượt len lỏi khắp

từ đầu đến cuối xe, sau đó lại còn vội vội vàng vàng xuống xe tìm xem có
phải bị rớt lại rồi hay không. Chú soát vé đứng nhìn vài ba lần thì đã nhớ
mặt, thế là nghĩ ngay cậu lên xe là để phát tờ rơi quảng cáo này nọ, cứ theo
sát một bên mà canh chừng.

Tần Ương cúi đầu, một lúc lâu vẫn không nói lời nào. Con người

này…Hôm trước là sáu lần, hôm trước nữa cũng phải mất sáu lần, hôm kia
nữa thì đến bảy lần… Giờ học buổi chiều, đến hai giờ ba mươi lớp cậu mới
tan học, cậu ta từ lúc hai giờ đã ra trạm tàu điện ngồi chờ, thật là… Sau
này, nếu như tình hình trật tự trị an ở các trạm tàu điện siết chặt hơn rồi,
không còn dễ dàng tới đi như bây giờ nữa, có thể nào cùng cậu ta ra đây
phát tờ rơi quảng cáo, ăn xin, bán báo, hoặc là làm những việc vặt khác mà
sống qua ngày?

Ở nơi này, thường có nhiều người ăn xin nghèo khổ, mỗi người náu

mình ở một toa tàu cố định mà khất thực qua ngày. Ngay lúc này, một cô bé
gầy gò đang quỳ gối trước mặt Tần Ương, dáng vẻ khắc khổ đầy nhẫn nại.
Đôi mắt đen láy mở to nhìn thẳng vào cậu. Cái nhìn trống rỗng. Ở lứa tuổi
vô nghĩ vô lo của một đứa trẻ, cả gương mặt lại vô cảm không lộ ra chút
cảm xúc nào, chỉ im lặng chờ đợi.

Tần Ương lục tìm chút tiền lẻ bỏ vào chiếc hũ mẻ trong tay cô bé.

Trong lúc lơ đãng, ngón tay bỗng chạm phải một ai đó, xúc cảm ấm áp và
quen thuộc, đã từng khiến lòng nhung nhớ không thôi. Tần Ương bình thản
thu tay về, nhẹ nhàng xoa khẽ nơi vừa xảy ra đụng chạm, mơ hồ nghe lòng
dâng lên một cơn run khẽ, xuyến xao.

Cô bé nhỏ giọng nói một tiếng “Cảm ơn.”

Tần Ương quay lại cười với cô bé một cái, sau lại tiếp tục cúi đầu,

chừng như đôi giày chơi bóng Thẩm Tấn đang đi rất có giá trị để nghiên
cứu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.