NÀY NHỮNG PHONG HOA TUYẾT NGUYỆT - Trang 210

con trai ấy; những lúc mệt mỏi rã rời nhất, nơi mình dựa vào vẫn luôn là bờ
vai vững chãi của con người nọ.

Thẩm Tấn, không những chăm sóc mẹ cậu, mà bằng một cách không

hề ồn ào nào đó, đã lẳng lặng trông coi cả Tần Ương.

Từ lúc nào thì mọi việc bắt đầu như thế? Lúc rảnh rỗi thường ngày thì

chơi đùa đủ kiểu, lúc gặp chuyện thì cáng đáng đảm đương. Người ta có thể
không cần một ai đó mà vẫn sống tốt, thế nhưng làm sao tìm được một
người như thế? Đêm khuya gió lạnh vẫn một lòng nhớ đến mình, chẳng
ngại những điều nhỏ nhặt mà chỉ luôn quan tâm và ân cần thăm hỏi, đã ăn
cơm hay chưa, áo mặc có đủ ấm hay không? Lòng mềm ra chỉ vì những
điều đơn giản như thế, mũi cay cay, chỉ thở ra hít vào một ít thôi cũng khó
khăn quá. Một hồi lâu sau mới có thể trấn tĩnh, cố mỉm cười, nụ cười méo
xệch, hẳn là xấu xí chẳng giống ai.

Tựa hồ cảm giác được Tần Ương đang nhìn mình, Thẩm Tấn quay đầu

lại mỉm cười: “Mau chuẩn bị cho tốt đi, xong việc rồi thì mọi người cùng
nhau ăn cơm.”

………

Thoáng cái đã lại gần hết một năm, những người bán hàng rong ở bãi

đất trống ven đường từ sớm đều đã thu dọn hàng quán về quê cả rồi. Chỉ
còn một cô đẩy xe bán canh thập cẩm đứng một mình lẻ loi bên đường.
Món giải khát dùng củ sen nghiền nhỏ ra, cho vào hạt ý dĩ [2], hoa sinh,
sơn tra, nho khô, vi ngọt nhẹ chứ không ngọt nồng như trà sữa thường ngày
hay uống.

Giữa đêm tối mênh mang, một lúc nào đó, cả một vùng trời bỗng

nhiên rực sáng. Pháo hoa ươm mình nơi mặt đất, vươn mình nơi không
trung, đọng lại trong khoảnh khắc, để rồi chỉ sau một tiếng nổ lớn mọi sắc
màu từng có sẽ lập tức tràn ra khắp bầu trời. Hết đợt này đến đợt khác,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.