NÀY NHỮNG PHONG HOA TUYẾT NGUYỆT - Trang 42

dòng chữ nhìn rõ được trong đám hình vẽ lung tung ấy thì hình như là đề
toán hình thầy vừa mới giảng qua hai ngày trước.

Nếu bảo trường thi là chiến trường, thế thì hai cô nữ sinh thanh tú kia

chính là những nhân vật được xưng danh “tướng quân thường thắng”. Vừa
thông minh hơn người vừa siêng năng chăm chỉ trong học tập, chẳng trách
sao vị trí nhất khối mấy năm qua Xuyến Xuyến và Dương Dương chưa bao
giờ chịu nhường cho bất kỳ ai. Ngay cả một cậu học sinh được ca tụng là
thiên tài toán học ở lớp bên cạnh cũng không thể sánh bằng.

“Tôi sao so được với bọn họ?” Tần Ương bình thản trả lời. Nhà họ

Tần xưa nay vẫn có cách giáo dục con cháu rất thoải mái và dễ chịu, trong
học tập không gây áp lực, trong cách sống không gia trưởng áp đặt. Nếu đã
đạt được mục tiêu do mình đề ra thì cần gì phải cố sống cố chết tranh giành
cái mình không thể có? Chỉ cần thành tích vẫn duy trì ổn định ở một trong
mười vị trí dẫn đầu là được rồi, đối với vị trí nhất khối đó, Tần Ương cũng
không quan tâm cho lắm.

“Cậu thật là…” Ở phía sau, Thẩm Tấn lắc lắc đầu có chút thất vọng,

nhưng rất nhanh lại làm như không có việc gì, “Bỏ đi, có một trong top
mười ngồi trước mặt cũng đủ rồi.”

Tần Ương không rõ ý tứ của câu đó cho lắm, quay lại nhìn Thẩm Tấn

một cách khó hiểu.

Thế nhưng Thẩm Tấn chỉ nháy nháy mắt làm ra vẻ bí mật. “Chúng ta

là bạn bè lâu năm có đúng không? Chốc nữa giúp đỡ cho anh em với nhé.”

Tần Ương không kịp có thời gian suy nghĩ thêm. Tiếng chuông báo

giờ ngay lúc đó đã vang lên. Chuông vừa reo, giám thị cũng đã bước ngay
vào phòng. Một sự yên tĩnh khác thường nhanh chóng bao phủ lên phòng
học chỉ vỏn vẹn không đến ba mươi người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.