NÀY NHỮNG PHONG HOA TUYẾT NGUYỆT - Trang 70

“Tư, văn, bại, loại [5].” Tần Ương từng chữ từng chữ một nhẹ nhàng

buông ra.

Thẩm Tấn ngẩn ra: “Đi chết đi!” Một cước nhắm ngay Tần Ương đá

tới.

Có một hôm trong giờ văn, đề bài ra câu hỏi như sau “Điều đặc sắc

nhất trong đời sống con người là gì?”

Thẩm Tấn đọc xong, nghĩ ngợi một chút rồi trở tay phóng bút: “Gạt

người, hút thuốc, trên đường lớn hôn nhau, chơi chim cũng thú, tán con gái
còn thú hơn,…Thật ra, một thân một mình nhàn nhã ung dung, miễn sao ăn
no mặc ấm, không lâm vào cảnh bần hàn thiếu thốn đã là tốt lắm rồi.”

Còn Tần Ương lại cảm thấy, như thế này cũng rất tốt. Lúc lên lớp thì

chơi trò giấy chuyền tay lén chuyện riêng trong giờ học, tan học rồi thì nói
nói cười cười với nhau, giờ giải lao ngồi lại lớp ngắm con gái đẹp đi qua
thầm xôn xao bàn tán. Lúc trống tiết lại chạy đi rủ thầy dạy toán vui tính
cùng chơi đá cầu, chơi cho đến khi cả người mệt nhoài, mồ hôi nhễ nhại, sẽ
ra ngồi ở bậc cầu thang đấu láo đủ mọi chuyện trên đời: nào là học sinh lớp
này lớp kia, nào là tin tức nóng hổi báo mới ra lò, nào là tin vỉa hè Đường
Đường độc quyền tung ra, thậm chí là cả chuyện đời tư cá nhân của ngôi
sao ca nhạc, gì mà thay người yêu như thay áo, thiên tình sử dài đằng đẵng
làm tốn bao giấy mực của người ta…

Trời trên cao cứ xanh như vậy, mây trắng dềnh dàng trôi, tuổi niên

thiếu tâm tình bao la hào sảng, tiếng cười cưỡi gió vút tận mây cao.

———

-Chú thích-

[1] Cố Hương: là một trong số các truyện ngắn tiêu biểu nhất của nhà

văn Lỗ Tấn, được in trong tập “Gào thét” (1923).

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.