NÀY NHỮNG PHONG HOA TUYẾT NGUYỆT - Trang 96

Thẩm Tấn ở bên cạnh nghe, lúc đầu còn có chút hăng hái, sau dần dần

trở nên mất kiên nhẫn: “Đó là do vợ ổng chết sớm thôi, nếu như là hai ba
mươi năm sau mới mất, Lão Du vui còn kịp đừng nói chi là…”

Nhận thấy vẻ mặt kinh ngạc của Tần Ương, Thẩm Tấn cười nhẹ một

tiếng, cúi mặt nhìn xuống tay mình, giọng trầm đi ít nhiều: “Cũng giống
như cha mẹ tôi đó thôi, lúc trước còn nghèo khó đi đâu làm gì cũng có
nhau, giờ thì thế nào? Kỷ niệm năm mươi năm ngày cưới chính là đám cưới
vàng, thử nhìn lại hai người họ mà xem, được bao năm chứ? Người khác
còn có thể vì sĩ diện mà chịu đựng lẫn nhau, hai người họ thì một năm còn
chẳng nhìn được mặt nhau lấy một lần.”

Quyển sách đặt trên đùi vẫn đang mở, Thẩm Tấn lật từng trang từng

trang một cách lơ đãng chẳng hề chú tâm. Tần Ương ngồi ngay bên cạnh,
có thể nhìn thấy rõ ràng bàn tay của cậu ta, những ngón tay mảnh khảnh
trắng nhợt, nơi ngón trỏ có một vết trũng rất rõ, đó là dấu vết của việc cầm
bút nhiều năm để lại. “Không phải có người nói, cái gọi là tình yêu gì đó
chỉ có tuổi thọ tối đa là bảy năm sao? Một ngày nào đó cũng sẽ kết thúc mà
thôi.”

Câu chuyện đã trở nên nghiêm trọng hơn chủ đề ban đầu rất nhiều, câu

chuyện của thầy Du rốt cuộc cũng không khiến cho Thẩm Tấn cảm thông
thêm chút nào. Tần Ương im lặng, một lúc sau mới nói: “Thẩm Tấn, cách
nghĩ của cậu cực đoan quá, hơn nữa, còn quá bi quan.”

“Vậy sao?” Thẩm Tấn chỉ mỉm cười, rồi đột nhiên vươn người áp sát

vào Tần Ương. “Nhưng tôi lại tin anh em vĩnh viễn sẽ không bao giờ thay
lòng đổi dạ.”

Tần Ương vốn là ngồi ngay bên cửa sổ, bị cậu ta bức bách như thế, cả

người đều bị ép sát vào mặt kính, bèn cố sức đẩy Thẩm Tấn ra. “Gần đây
có dịch SARS đó, cậu tránh xa tôi ra một chút.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.