NỀN DÂN TRỊ MĨ - Trang 465

Người Mĩ gốc Anh đã hoàn toàn văn minh khi đến miền đất mà con cháu

họ sẽ cư ngụ. Họ chẳng còn gì phải học nữa, họ chỉ cần không quên là đủ.
Ấy vậy mà con cháu của chính những người Mĩ đó, hàng năm đã chuyên
chở vào trong hoang mạc, cùng với gia sản của họ là những kiến thức đã thu
nhận được và cả tấm lòng tôn trọng trí tuệ. Nền giáo dục đã giúp họ cảm
nhận được ích lợi của ánh sáng và cũng đặt họ vào vị thế những con người
có khả năng chuyển giao chính những điều thông tuệ đó cho con cháu. Ở
Hoa Kì, xã hội không có tuổi ấu thơ; xã hội Hoa Kì sinh ra là đã sung sức.

Người Mĩ không bao giờ dùng từ “nông dân”. Họ không dùng từ đó, vì họ

không có ý niệm đó. Sự dốt nát của những thuở ban đầu, cái giản dị của
đồng ruộng, vẻ cục mịch của thôn làng đã không được lưu giữ ở họ, và họ
không sản sinh ra cả những đức tính, cả những tật xấu, cả những thói quen
thô lậu, cả những ân phúc ngây thơ của một nền văn minh đang sinh thành.

Ở những cực xa nhất của các vùng nằm trong liên bang, trên những chốn

tiếp giáp giữa văn minh và hoang mạc, là nơi sinh sống của những cư dân
phiêu lưu quyết liệt, những con người để trốn chạy cái nghèo sẵn sàng đón
đợi họ dưới mái nhà tiên tổ, đã chẳng ngại gì dấn sâu vào những vùng hoang
vắng của nước Mĩ và tìm thấy ở đó một tổ quốc mới. Vừa đặt chân tới cái
nơi rồi sẽ thành chốn trú chân, kẻ đi tiên phong chặt vội vài ba cái cây và
dựng một căn lều lợp bằng lá cây. Không gì có vẻ ngoài khốn khổ hơn
những ngôi nhà nằm cô đơn tách biệt ấy. Du khách đến gần ngôi “nhà” lúc
chiều buông từ xa đã thấy ánh lửa bếp lò qua những khe tường. Và ban đêm
nếu gió nổi lên du khách nghe tiếng mái lá rung rào rào cùng với cây rừng.
Ai mà chẳng nghĩ cái túp lều tội nghiệp đó phải là nơi trú ngụ của thô bạo và
ngu tối? Thế mà, ta chớ nên đánh đồng phẩm chất kẻ tiên phong với căn lều
hắn đang tạm trú. Mọi thứ đều nguyên sơ và hoang dại quanh anh ta, nhưng
con người anh ta lại là sản phẩm của mười tám thế kỉ lao động và trải
nghiệm. Anh ta mặc quần áo dân thị thành, nói ngôn ngữ dân thành thị. Anh
ta biết rõ quá khứ, tò mò về tương lai, và đang biện luận về thời hiện tại. Đó
là một con người rất văn minh đang chịu đựng một thời sống giữa rừng, và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.