NẾP XƯA - Trang 144

Tiệp nói : « Nhưng dù sao, những lời đe dọa của hắn em vẫn sợ lắm.

Quân tiểu-nhân, hắn bị xấu-hổ trước mọi người, hắn có thể đem bụng thù
hằn vợ chồng mình được ».

Khoan lại gạt đi.

Tuy gạt lời vợ, nhưng Khoan cũng hơi có ý ngại ngại vì chàng hiểu với

những con người tâm-địa kém lại sẵn tiền họ có thể lén hãm-hại mình được
lắm. Khoan hết sức đề-phòng. Chàng tránh mọi sự giao du với Thúc, nhưng
nếu bất-đắc-dĩ, với những sự tình cờ chàng gặp Thúc thì chàng làm như
không hề biết tới truyện xẩy ra.

Về phần Thúc, tuy Khoan không tỏ thái-độ gì, nhưng chàng vẫn căm-

giận Khoan lắm. Chính vì Khoan nên chàng không lấy được Tiệp. Đã thế
ngày nay Tiệp lại sỉ-nhục chàng trước mặt người khác để đến nỗi khắp làng
ai cũng biết truyện.

Lần đầu tiên Thảo biết tin đó, nàng vội-vàng về hỏi chồng : « Có thật

anh bỡn-cợt chị Khoan để chị ấy mắng cho không ? »

Thúc gạt đi : « Ồ ! Truyện trẻ con ấy, có gì đáng kể mà em phải hỏi

lại ».

Thảo hơi tức. Nàng nói sẵng : « Anh tưởng là truyện trẻ con, nhưng còn

tôi. Thật anh không coi tôi ra gì cả. Anh khinh tôi quá ».

Thúc lại gạt đi : « Em lôi thôi lắm ! Truyện đã xong rồi, nhắc đến làm

gì. Một câu nói bỡn-cợt có gì ».

Máu ghen của Thảo nổi lên : « Sao lại không có gì ! Anh có vợ rồi sao

còn đi bỡn-cợt gái có chồng, vợ của bạn anh, để bây giờ làng nước chê
cười ? »

Rồi Thảo bù-lu bù-loa khóc. Thảo lại bảo chồng : « Tôi sẽ thưa chuyện

nầy với thày xem thày nói sao ! »

Thúc bắt đầu khó chịu : « Này, đừng có rắc-rối ! Khóc-lóc cái gì ! Khổ

lắm hay sao ! »

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.