NẾU ĐỜI ANH VẮNG EM - Trang 106

- Trái lại, tôi rất thích đứng bên trên một khoảng không, anh khẳng định

như thách thức.

***

Martin để cho cô gái Hàn Quốc dẫn đường lên thềm tháp Eiffel và đứng

dưới mái che dẫn tới lối vào nhà hàng Jules Verne. Thang máy đưa họ lên
tầng ba, nơi có nhà hàng nổi tiếng của “người đàn bà thép”. Người quản lý
hướng dẫn họ đi qua sảnh chính, vòng qua bốn cột trụ của tháp và làm
thành một đường uốn lượn như cây thập tự Malte.

Thảm sàn màu cacao, một cây đàn piano để kín đáo trong góc phòng,

ghế bành theo thiết kế của Ý, toàn cảnh tầm nhìn đẹp đến nghẹt thở: nơi này
như trong huyền thoại. Bàn họ ngồi nhìn xuống quảng trường Trocadéro và
những ngọn đèn trang trí lung linh ở đó.

Họ nhanh chóng gọi đồ ăn rồi cô Ho rút từ trong túi xách ra một phong

bì hình chữ nhật màu vàng cát và đưa cho vị khách mời.

Anh cảnh sát trẻ mở phong bì: bên trong chỉ có một tờ séc ghi tên anh

được công ty bảo hiểm Lloyd’s Brothers chi. Giá trị tờ séc là 250.000 euro.

Bằng mười năm lương cảnh sát.

***

Martin (đẩy tờ séc ra xa): Thật ra cô đang chơi trò gì vậy?

Cô Ho: Anh hãy coi đây là khoản tiền tạm ứng. Món quà chào mừng để

động viên anh rời khỏi ngành cảnh sát.

Martin không trả lời. Không thể tin nổi, anh lơ đãng nhìn miếng cá hồi

hun khói rưới “chanh, trứng cá ướp, rượu vodka”, trong khi cô đang chậm
rãi nhấm nháp từng miếng sò điệp Saint-Jacques nướng áp chảo.

Sau một hồi:

Martin: Cụ thể là cô muốn tôi làm gì?

Cô Ho: Tôi đã nói với anh rồi đấy. Tôi muốn anh giúp tôi tóm

Archibald.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.