NẾU ĐỜI ANH VẮNG EM - Trang 18

Martin ra khỏi căn phòng nhỏ, anh đang ở nhờ ông bà anh trong một căn

hộ chung cư dành cho người có thu nhập thấp.

Thang máy hỏng. Cuốc bộ chín tầng gác. Hộp thư báo bị giật tung, tiếng

xô xát từ gầm cầu thang vọng ra. Ở đây vẫn chẳng có gì thay đổi.

Phải mất nửa tiếng tìm kiếm anh mới thấy một buồng điện thoại còn

chưa bị phá hỏng. Anh nhét vào khe một thẻ điện thoại 50 đơn vị và bấm số
máy bên kia bờ Đại Tây Dương.

***

Cách đó 12 000 cây số, ở San Francisco lúc này là 12 rưỡi trưa. Điện

thoại reo vang trong quán cà phê sinh viên ở ký túc xá Berkeley...

***

49, 48, 47…

Bụng quặn lại, anh nhắm mắt và nói đơn giản:

- Anh đây, Gabrielle. Trung thành với lời hẹn buổi trưa của chúng mình.

Thoạt đầu, cô cười vì ngạc nhiên và vì hạnh phúc, rồi cô bật khóc vì quá

đau buồn khi họ không còn được bên nhau nữa.

… 38, 37, 36…

Anh nói với cô rằng anh rất nhớ cô, anh yêu cô say đắm, anh không biết

làm thế nào sống được nếu không có…

… cô nói với anh cô khao khát được ở bên anh đến chừng nào, được

thực sự ở bên cạnh anh, được ngủ cùng với anh, được hôn anh và vuốt ve
anh, được cắn xé và giết chết anh trong cơn yêu.

… 25, 24, 23…

Anh nghe cô nói và mọi ký ức lại trào lên: làn da mịn màng của cô, mùi

cát và gió trong tóc cô, những lời cô nói “em hôn anh”…

... những lời anh nói “anh hôn em”, bàn tay cô bám lấy cổ anh, đôi mắt

cô tìm kiếm ánh mắt anh, sự mãnh liệt và êm ái khi họ ôm siết nhau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.