NẾU EM KHÔNG PHẢI MỘT GIẤC MƠ - Trang 101

Arthur cởi áo măng tô và vội vã đi về phía cô. Khi anh mở cửa phòng, anh
nhìn thấy cô đứng dán người vào tủ kính, tay ôm đầu.........

- Em khóc sao ?

- Em không có nước mắt, sao anh lại bảo là em khóc được ?

- Em khóc ! Có chuyện gì vậy ?

- Không, chả có chuyện gì hết.

Anh nhìn vào mắt cô dò hỏi nhưng cô xin anh để mặc cô. Nhẹ nhàng tiến lại
gần, anh vòng tay ôm cô, xoay cô lại để nhìn thấy gương mặt cô.

Cô cúi đầu xuống, anh dùng ngón tay nâng cằm cô lên.

- Có chuyện gì vậy ?

- Họ sắp chấm dứt rồi !

- Ai sắp chấm dứt và chấm dứt cái gì ?

- Sáng nay em đến bệnh viện, mẹ em có ở đó. Người ta đã thuyết phục mẹ
em đồng ý tiến hành euthanasie (biện pháp gây chết người không đau, áp
dụng trong một số trường hợp bệnh kéo dài vô phương cứu chữa)

- Chuyện này là cái gì vậy ? Ai đã thuyết phục ai làm chuyện đó ?

Mẹ Lauren đến bệnh viện Memorial như mọi buổi sáng thường lệ. Có

ba bác sĩ đợi bà bên giường bệnh. Khi bà bước vào trong phòng, một trong
ba bác sĩ, một phụ nữ đứng tuổi, đi về phía bà, xin được nói chuyện riêng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.