NẾU MỘT ĐÊM ĐÔNG CÓ NGƯỜI LỮ KHÁCH - Trang 115

cho lão, mang cho lão cả đôi giày bằng da-thuộc-và-nhung-được-cấp-bằng-
sáng-chế, vì chúng tôi phải mang lão ra ngoài vờ như lão say quá không
đứng vững được nữa. Và tôi bỗng dưng nghĩ tới lần đầu hai chúng tôi gặp
nhau từ bao nhiêu năm trước ở Chicago, ở phía sau cửa hàng của mụ
Mikonikos đầy những tượng bán thân Socrates, khi tôi nhận ra rằng mình đã
dốc hết tiền bảo hiểm có được nhờ đám cháy giả kia vào mấy cái máy bán
hàng tự động gỉ sét của lão và rằng lão cùng với mụ già bại liệt cuồng dâm
kia có thể khiến tôi làm gì cũng được. Hôm trước đó, khi tìm những đụn cát
nơi cái hồ đóng băng, tôi đã nếm trải niềm tự do mà đã nhiều năm tôi không
biết tới, thế mà trong vòng hai mươi bốn tiếng đồng hồ không gian quanh tôi
đã lại khép kín, và mọi chuyện đang được định đoạt trong một dãy nhà hôi
thối giữa khu của người Hy Lạp với khu của dân Ba Lan. Những bước ngoặt
kiểu này đời tôi đã biết đến nhiều, theo hướng này hay hướng khác, nhưng
sau đó tôi chẳng bao giờ thôi cố tìm cách tính sòng phẳng với lão, và từ đó
danh mục những mất mát của tôi cứ dài ra mãi. Ngay cả bây giờ khi mùi của
cái xác bắt đầu bốc lên xuyên qua thứ nước hoa rẻ tiền của lão, tôi nhận ra
rằng cuộc chơi với lão chưa kết thúc, rằng Jojo chết đi vẫn có thể lại làm tôi
khốn khổ khốn nạn như lão đã làm tôi khốn khổ khốn nạn quá nhiều khi còn
sống.

Tôi đang tạo ra quá nhiều câu chuyện cùng một lúc là bởi tôi muốn quý

vị cảm nhận được, xung quanh câu chuyện, một sự bão hòa của những câu
chuyện khác mà tôi có thể kể và có thể sẽ kể hoặc ai mà biết được có khi tôi
đã kể vào một dịp nào khác, một không gian đầy những câu chuyện mà có lẽ
chẳng qua là cuộc đời tôi, ở đó quý vị có thể đi tới đi lui theo mọi hướng,
như trong không gian, luôn luôn tìm thấy những câu chuyện không thể kể
chừng nào những câu chuyện khác còn chưa được kể trước, và như thế, xuất
phát từ bất cứ thời điểm hoặc nơi chốn nào, quý vị luôn luôn gặp cùng một
mật độ chất liệu cần được kể. Thật ra, khi nhìn từ xa tất cả những gì tôi đang
bỏ ra ngoài câu chuyện chính, tôi thấy cái gì đó như một khu rừng trải ra
theo mọi hướng và dày đặc đến nỗi không cho phép ánh sáng xuyên qua: nói
cách khác, là một chất liệu phong phú hơn nhiều so với những gì tôi đã chọn
đưa lên tiền cảnh lần này, cho nên không phải là không thể có chuyện người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.