NẾU MỘT ĐÊM ĐÔNG CÓ NGƯỜI LỮ KHÁCH - Trang 172

chẳng có gì và một vài đại bản doanh đặt trong những căn phòng trống có
thể hoán đổi nhau; vì vậy các cuộc họp kinh doanh của tôi có thể diễn ra ở
các địa chỉ thường xuyên thay đổi, và để an toàn hơn nữa lần nào tôi cũng ra
lệnh đổi địa điểm vào phút chót. Có những vấn đề tế nhị hơn nảy sinh từ mối
dan díu ngoài hôn nhân của tôi với một phụ nữ đã ly hôn hai mươi chín tuổi,
tên là Lorna, mỗi tuần tôi dành cho nàng hai, đôi khi ba buổi, mỗi buổi dài
hai giờ bốn mươi lăm phút. Để bảo vệ Lorna thì điều duy nhất cần làm là
làm sao cho không ai xác định vị trí của nàng được, và cái hệ thống mà tôi
dùng tới là một hệ thống phô bày rất nhiều cuộc gặp gỡ tình ái diễn ra cùng
một lúc, sao cho không ai hiểu nổi cô nào là tình nhân giả còn cô nào tình
nhân thật. Ngày ngày cả tôi lẫn những người đóng thế tôi, theo những lịch
trình thay đổi thường xuyên, lại đến thăm những căn hộ thuê tạm rải rác
khắp nơi trong thành phố nơi có những phụ nữ hấp dẫn đang cư ngụ. Mạng
lưới các nhân tình giả này cho phép tôi che giấu những cuộc gặp thực thụ
giữa tôi và Lorna ngay cả với Elfrida vợ tôi, với cô ta thì tôi giải thích rằng
trò dàn cảnh rắc rối này chẳng qua là một biện pháp bảo đảm an toàn. Về
phần Elfrida, tôi đã khuyên cô ta nên phô bày tối đa các động thái của mình
cho thiên hạ thấy nhằm đánh lạc hướng các âm mưu tội phạm thế nhưng cô
ta không chịu nghe tôi. Elfrida thường hay lẩn lút, cũng như cô ta tránh
những tấm gương trong bộ sưu tập của tôi, như thể cô ta sợ hình ảnh của
mình sẽ bị chúng làm vỡ và hủy diệt: một thái độ có những động cơ sâu xa
mà thực tình tôi không hiểu nổi và làm tôi bực tức không ít.

Tôi muốn sao cho mọi chi tiết tôi đang viết ra đây sẽ cùng hợp lại tạo

nên ấn tượng về một cơ chế có sự chính xác cao, song đồng thời cũng là ấn
tượng về một chuỗi liên tiếp những ánh chói lòa phản chiếu cái gì đó nằm
ngoài tầm mắt. Vì lý do này tôi không được quên thường xuyên đưa vào, ở
những nơi cốt truyện trở nên dày đặc nhất, một đoạn trích từ một văn bản
cổ: chẳng hạn một đoạn trích từ De Magia Naturale của Giovanni Battista
della Porta, trong đó ông nói rằng phù thủy – tức là “sứ giả của Tự nhiên” –
cần phải biết “những lý do khiến cho mắt bị đánh lừa, những hình ảnh được
tạo ra dưới nước, và trong những tấm gương được tạo nên dưới nhiều
dạng khác nhau, đôi khi khiến hình ảnh bị đẩy bật ra khởi gương, treo lơ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.