NẾU MỘT ĐÊM ĐÔNG CÓ NGƯỜI LỮ KHÁCH - Trang 33

Đây lại trang 31, trang 32… rồi sau đó là gì? Lại trang 17 nữa, lần thứ

ba! Người ta bán loại sách gì cho bạn vậy chứ? Người ta đóng toàn bộ bản
in này từ cùng một tờ in, trong cả cuốn sách chẳng có lấy một trang đúng
nào nữa cả.

Bạn quẳng sách xuống sàn, có khi bạn còn quẳng nó ra ngoài cửa sổ,

thậm chí ra ngoài cửa sổ đóng kín, qua các thanh mỏng của bức mành mành;
cứ để bức mành xé thành từng mảnh các tay sách chẳng đâu hợp vào đâu
của nó, cứ để các câu, từ, âm vị, hình vị bắn vọt ra phía trước, không thể nào
tái hợp thành diễn ngôn nữa; ném qua kính cửa, nếu đó là kính không vỡ thì
càng tốt, cứ quẳng sách vào, để nó quy giảm thành photon, thành những dao
động sóng, thành quang phổ phân cực; ném qua tường, để quyển sách vỡ
vụn thành phân tử của bê tông, phân rã thành electron, neutron, neutrino, các
hạt cơ bản càng lúc càng nhỏ; ném qua đường dây điện thoại, để quy giảm
thành xung điện, thành dòng thông tin, bị âm thừa và tiếng ồn làm cho rung
nhiễu, để nó bị thoái hoá thành một xoáy entropy. Bạn những muốn ném nó
ra khỏi nhà, ra khỏi lô nhà, ra ngoài khu phố, ra khỏi phạm vi thành phố, ra
khỏi cộng đồng quốc gia dân tộc, ra khỏi khối Thị trường chung, ra khỏi nền
văn hoá Tây phương, ra khỏi thềm lục địa, ra khỏi bầu khí quyển, tầng sinh
quyển, tầng bình lưu, trường hấp dẫn, hệ mặt trời, thiên hà, cụm thiên hà,
ném thật lực sao cho nó vượt xa khỏi điểm nơi các thiên hà vươn tới được
trong quá trình bành trướng, nơi không-thời gian hãy còn chưa xuất hiện,
nơi quyển sách sẽ được tiếp cận bởi cái phi-hiện-tồn vô hữu thể, hay ngay cả
cái vị-hiện tồn phi hữu thể vốn chưa bao giờ hiện hữu và sẽ không bao giờ
hiện hữu, sẽ lạc trong sự phủ định tuyệt đối nhất, triệt để nhất, vô phương
bác bỏ nhất. Chẳng qua là nó đáng bị như vậy, không hơn không kém.

Nhưng không. Thay vì vậy bạn nhặt nó lên, phủi bụi; bạn phải đem nó

trả lại hiệu sách để họ còn đổi cho bạn. Bạn biết tính mình vốn hơi bốc
đồng, nhưng bạn đã học được cách tự kiềm chế. Điều khiến bạn cáu tiết hơn
hết là bạn tự thấy mình bị phó mặc cho bất ngờ, may rủi, ngẫu nhiên, trong
sự vật và trong hành vi của con người – sự bất cẩn, sự áng chừng, sự bất xác,
dù của bạn hay của người khác thì cũng vậy. Trong những trường hợp đó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.