NẾU MỘT ĐÊM ĐÔNG CÓ NGƯỜI LỮ KHÁCH - Trang 51

“Phải, Zwida Ozkart! Tôi muốn biết chuyện gì diễn ra giữa Gritzvi và

Zwida Ozkart… Cuốn tiểu thuyết này có phải loại mà cô thích không?”

Lặng một chút. Rồi giọng Ludmilla lại cất lên chầm chậm, như thể

nàng đang cố diễn đạt điều gì đó không dễ dàng xác định. “Có, có. Tôi thích
lắm… Tuy nhiên, tôi muốn những gì tôi đọc không phải đều hiện diện tất cả,
dày nặng đến mức sờ thấy được; tôi muốn cảm thấy có cái gì đó hiện diện
giữa những thứ ấy, một cái gì khác, ta không biết chắc đó là gì, dấu hiệu của
một cái gì ta không biết…”

“Phải, về mặt đó thì tôi cũng…”

“Cho dù, ý tưởng không phải là… cả ở đây, yếu tố huyền bí hãy còn

thiếu…”

Bạn nói, “Ờ, về chuyện cái huyền bí thì ý tôi là thế này: Đây là một tiểu

thuyết của xứ Cimmeria, phải, Cim-me-ria, không phải Ba Lan, và nhan đề
cũng như tác giả chính ra không phải là thế. Cô không hiểu phải không? Để
tôi nói cô nghe. Cimmeria, hai trăm bốn mươi ngàn dân, thủ đô Örkko, tài
nguyên chính là than bùn và các phó sản của than bùn, hỗn hợp bitum.
Không, cái đó không có trong cuốn tiểu thuyết…”

Một quãng lặng, cả về phía bạn lẫn phía nàng. Có lẽ Ludmilla đã lấy

tay bịt ống nghe và đang trao đổi với em nàng. Chắc hẳn là, cái cô em ấy, cô
ta có ý nghĩ của riêng mình về xứ Cimmeria. Có Trời biết cô ta nghĩ ra cái gì
đấy. Hãy cẩn thận.

“A lô, Ludmilla.”

“A lô.”

Giọng bạn trở nên ấm áp, đầy thuyết phục, khẩn khoản. “Nghe này,

Ludmilla, tôi phải gặp cô, chúng ta phải nói chuyện về vụ này, những tình
huống, những trùng hợp, những khác biệt này. Tôi muốn gặp cô ngay bây
giờ, Cô đang ở đâu? Cô muốn chúng ta gặp nhau ở đâu? Tôi sẽ đến ngay tức
thì.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.