NẾU MỘT ĐÊM ĐÔNG CÓ NGƯỜI LỮ KHÁCH - Trang 62

Nửa giờ sau tôi lại đi ngang qua tháp lầu. Từ một cái ghế, lưng xoay về

phía tôi, một dải vải nhỏ màu hoa cà bay phấp phới. Tôi đi xuống con đường
mòn dốc men theo mũi đất, đến tận chỗ bãi cạn nơi góc nhìn thay đổi: đúng
như tôi chờ đợi, ngồi nơi ghế kia, được che kín hoàn toàn nhờ những bức
bình phong liễu gai, là Tiểu thư Zwida, đội cái mũ rơm màu trắng, quyển sổ
vẽ mở rộng để trên lòng; nàng đang vẽ một cái vỏ sò theo mẫu thật. Gặp
nàng tôi chẳng vui gì; những dấu hiệu tiêu cực hồi sáng đã khiến tôi nản
lòng không muốn bắt chuyện; đã ba tuần nay trên đường đi dạo quanh các
mỏm đá và cồn cát tôi cứ bắt gặp nàng ở một mình, và tôi chẳng muốn gì
hơn là cất lời với nàng – trên thực tế, chính là do ý định này tôi mới ngày
nào cũng rời khỏi nhà nghỉ, nhưng ngày nào cũng có cái gì đó cản trở tôi.

Tiểu thư Zwida ngụ ở Khách sạn Hoa huệ biển; tôi có đến đó hỏi tên

nàng nơi quầy tiếp tân. Chắc nàng đã biết chuyện; mùa này rất hiếm ai đi
nghỉ ở Pëtkwo; số người trẻ tuổi có thể đếm trên đầu ngón tay. Gặp tôi quá
thường xuyên, hẳn nàng đang đợi một hôm nào đó tôi sẽ cất tiếng chào
nàng. Những duyên do gây trở ngại cho một cuộc gặp khả dĩ giữa hai chúng
tôi thì có nhiều. Trước hết, Tiểu thư Zwida hay sưu tầm và vẽ vỏ sò biển; tôi
từng có một bộ sưu tập vỏ sò biển từ nhiều năm trước, hồi tôi còn bé, nhưng
rồi tôi làm mất hết và đã quên hết cả: cách phân loại, loại hình, sự phân bố
về địa lý của các loài sò. Một cuộc trò chuyện với Tiểu thư Zwida nhất định
sẽ khiến tôi phải nói về sò biển, thế mà tôi không thể quyết được mình sẽ
giữ thái độ nào, giả vờ hoàn toàn mù tịt hay là viện tới một ký ức xa xăm
nay đã mờ mịt; chính mối quan hệ giữa tôi và cuộc đời tôi, vốn gồm toàn
những chuyện không đi đến hết và bị xóa đi một nửa, mới là điều mà chủ đề
sò biển buộc tôi phải xem xét tới; từ đó sinh ra nỗi bối rối cuối cùng đã
khiến tôi trốn chạy.

Ngoài ra còn cái thực tế rằng, việc cô gái này thích vẽ vỏ sò cho thấy ở

nàng có sự tìm tòi cái hoàn hảo về hình thức mà thế giới này có thể đạt tới
và do đó phải đạt tới; tôi thì, ngược lại, ít lâu nay tôi đâm ra tin chắc rằng sự
hoàn hảo chỉ có thể được sản sinh ra như một cái thứ yếu và ngẫu nhiên; do
vậy nó hoàn toàn không đáng để quan tâm, chân tánh của sự vật chỉ được

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.