NẾU MỘT ĐÊM ĐÔNG CÓ NGƯỜI LỮ KHÁCH - Trang 64

ông, mặc dù chẳng phải là bản thân việc chuyện trò làm tôi thích thú. Ông
nói cho tôi nghe về thời tiết, lẽ tự nhiên là bằng thuật ngữ chuyên ngành, về
chuyện những chuyển dịch thất thường của áp suất gây ra tác động gì đối
với sức khỏe, nhưng cũng về cả thời đại bất định mà chúng ta đang sống,
nêu ra làm ví dụ một vài giai đoạn trong cuộc sống ở vùng này hay thậm chí
vài mẩu tin ông đọc được trên báo. Vào những lúc đó ông để lộ một tính
cách ít rụt rè khép kín hơn là mới thoạt nhìn; quả vậy, ông có khuynh hướng
càng nói càng hăng và trở nên lắm lời, nhất là khi ông chê trách lối hành xử
và suy nghĩ của số đông, vì ông là người có khuynh hướng dễ bất mãn.

Hôm nay ông Kauderer kể với tôi rằng, bởi ông đang dự định đi vắng

trong ít ngày, ông sẽ phải tìm ai đó thay ông ghi số liệu, nhưng ông chẳng
quen biết người nào có thể tin cậy được. Giữa chừng cuộc chuyện trò ông
hỏi tôi liệu tôi có thích học cách đọc số liệu nơi các thiết bị khí tượng không,
nếu có ông sẽ dạy cho. Tôi không trả lời có hay không, hay ít nhất là tôi
không có ý trả lời chính xác, nhưng rồi tôi thấy mình đứng cạnh ông trên bệ
đài quan sát trong khi ông giải thích làm cách nào xác định trị số tối thiểu và
tối đa, tiến trình thay đổi áp suất, lượng mưa, tốc độ gió. Nói gọn, mặc dù
hầu như bản thân tôi không nhận ra, ông đã giao phó cho tôi việc thay ông
trong vài ngày tới, bắt đầu từ trưa mai. Mặc dù sự chấp thuận của tôi có
phần hơi gượng ép, vì tôi không được dành cho thời gian suy nghĩ hoặc gợi
ý cho ông hiểu rằng tôi không thể quyết định ngay tại chỗ, nhưng nhiệm vụ
này chẳng phải là tôi không thích.

Thứ Ba. Sáng nay lần đầu tiên tôi nói chuyện với Tiểu thư Zwida. Việc

ghi số liệu khí tượng chắc chắn là có góp phần giúp tôi vượt qua được sự
chần chừ ngần ngại, theo nghĩa rằng, lần đầu tiên trong những ngày tôi lưu
lại Pëtkwo, có một cái gì đó đã được xác lập từ trước mà tôi không thể tránh
được; khiến cho, dẫu cuộc chuyện trò giữa chúng tôi đang diễn ra thế nào đi
nữa, đến mười hai giờ kém mười lăm là tôi sẽ nói, “À, suýt nữa tôi quên
mất: tôi phải chạy ù tới đài quan sát khí tượng đây, tới giờ ghi số liệu rồi.”
Thế là tôi sẽ xin phép quay gót, có thể là miễn cưỡng, có thể là nhẹ nhõm,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.