NẾU NHƯ ĐƯỢC LÀM LẠI - Trang 148

những thành phố như kể về một giấc mơ và cứ thế cho đến khi họ thiếp ngủ
say, Rafaël thường là người ngủ trước tiên.

Vào đầu mùa hè, sau bữa tối, cô con gái nhỏ María Luz đã say giấc nồng

từ lâu, Rafaël không viết bài như mọi khi và Isabel cũng không khâu vá như
mọi ngày mà lui về phòng sớm hơn thường lệ. Isabel khỏa thân chui vào
chăn. Cô có làn da mịn màng và xanh xao. Kể từ khi làm nghề mộc, Rafaël
sợ rằng bàn tay chai sần của mình khiến cô khó chịu mỗi khi anh vuốt ve cô
nên anh gắng tìm cách âu yếm cô nhẹ nhàng nhất.

- Em yêu đôi bàn tay lao động của anh, vừa cười Isabel vừa thì thầm vào

tai anh, hãy bảo nó ôm em chặt hơn nữa đi.

Đúng lúc Rafaël đang ái ân cùng vợ thì có tiếng gõ cửa căn hộ nhỏ của

họ.

- Đừng nhúc nhích, anh chàng thợ mộc học việc vừa nhặt chiếc áo sơ mi

vứt ở chân giường vừa bảo vợ.

Tiếng gõ cửa càng mạnh hơn nữa và Rafaël sợ rằng tiếng ồn ào này sẽ

đánh thức con gái họ.

Khi anh ra mở cửa, bốn gã đàn ông bịt kín mặt ấn anh xuống, đánh anh

một trận nhừ tử để buộc anh phải nằm sấp xuống đất.

Trong khi một trong mấy gã kia giữ chặt anh nằm dưới đất bằng cách ấn

đầu gối xuống lưng anh thì tên thứ hai túm lấy tóc Isabel khi cô hốt hoảng
chạy ra khỏi phòng ngủ. Hắn đẩy cô lùi sát tường phòng bếp, lấy chiếc khăn
lau quấn quanh cổ cô rồi siết chặt cho đến khi cô ngừng kêu la. Tiếng kêu
của Isabel nghẹn lại, chiếc khăn siết lại chỉ đủ để cho cô hít thở. Tên thứ ba
tiến hành lục soát nhanh căn hộ rồi trở lại phòng khách ngay sau đó với
María Luz trong tay, một con dao gí sát cổ họng cô bé.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.