NẾU ỐC SÊN CÓ TÌNH YÊU TB - Trang 686

bé này ngoan lắm, thành tích học tập rất tốt, tương lai nhất định sẽ thi đỗ
Thanh Hoa, Bắc Đại.”

Tôi ngượng ngùng gật đầu: “Cháu chào các chú. Đây là việc trong khả

năng mà cháu nên làm.”

Đợi bọn họ đi xa, tôi nhìn cái túi phồng lên. Bọn họ lại coi đây là chai lọ,

đúng là thần kỳ thật.

Cuối cùng tôi chôn hết xương cốt của người đàn ông ở một vùng núi

hoang. Một lần, tôi nhìn thấy cảnh sát đến công viên điều tra, nhưng chẳng
ai nghi ngờ hung thủ là học sinh còn mặc đồng phục.

Tôi bắt đầu chú ý đến Diêu Mông từ năm lớp 10. Nguyên nhân không chỉ

vì nàng xinh đẹp, học giỏi, mà vì mọi người cứ thích gán ghép tôi với nàng,
khen chúng tôi là “kim đồng ngọc nữ” gì đó.

Nói thật, tôi cũng rất thích Diêu Mông. Tôi là một nam sinh bình thường,

mỗi khi ngắm ngực và đùi của nàng, tôi đều cảm thấy dễ chịu. Bắt gặp nàng
nói chuyện với thằng khác, tôi rất không vui. Nhưng nàng luôn nhìn tôi
bằng ánh mắt như gần như xa, tôi chẳng biết nàng nghĩ gì. Có điều, mỗi khi
giết người, nhìn vào đôi mắt khiếp sợ của đối phương, tôi lại nhớ tới Diêu
Mông, bên dưới lập tức cương cứng.

Chúng tôi xác định mối quan hệ vào học kỳ đầu năm lớp 12. Một buổi

trưa, tôi đang ngồi ở bãi cỏ trong trường học ăn cơm, Diêu Mông đột nhiên
xuất hiện, nàng cũng cầm cặp lồng cơm.

“Phùng Diệp, ngày nào cậu cũng trốn ở đây ăn cơm à?” Giọng nói của

nàng trong trẻo mềm mại, gương mặt xinh xắn như đóa hoa dưới ánh mặt
trời.

“Ừ.” Tôi mỉm cười với nàng. “Cậu tìm tớ?”

Nàng có vẻ bối rối: “Tớ đâu có tìm cậu ấy!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.