cho những đổi mới hiện tại của Apple. Còn Laurence và tôi thì có một gia
đình tuyệt vời với nhau.
Tôi khá chắc chắn rằng tất cả những điều này không thể xảy ra nếu tôi
không bị đuổi khỏi Apple. Thuốc luôn rất đắng, nhưng tôi chắc là bệnh
nhân cần dùng thuốc. Và đôi khi cuộc đời cứ quẳng gạch vào đầu bạn.
Câu chuyện này vẫn được kể đi kể lại. Về bản chất, hầu hết con đường
của mỗi chúng ta đều có đầy rẫy những thất bại lớn nhỏ. Chìa khóa ở đây là
khả năng phục hồi từ những thất bại. Đối với đa số những người thành
công, phía dưới đáy đồ thị của họ được lót bằng cao su chứ không phải bê
tông. Khi họ chạm đáy, họ chìm xuống trong giây lát và sau đó bật lên trở
lại, lợi dụng nguồn năng lượng của các tác động đó để đẩy họ vào cơ hội
khác. Một ví dụ tuyệt vời là David Neeleman, người sáng lập JetBlue.
[29]
Ban đầu David mở một hãng hàng không tên là Morris Air, sau đó nó phát
triển thịnh vượng và ông đã bán nó cho Southwest Airline với giá 130 triệu
đôla. Sau đó ông trở thành một nhân viên của Southwest. Chỉ năm tháng
sau David đã bị sa thải. Theo ông kể, ông làm việc cho họ rất cực nhọc mà
họ còn nổi điên lên với ông. Theo hợp đồng thì David đã có một thỏa thuận
không cạnh tranh kéo dài năm năm ngăn ông không được thành lập một
hãng hàng không khác. Đó dường như là một thời gian dài cả đời người.
Nhưng sau khi dành thời gian để phục hồi từ cú đánh này, David quyết định
sử dụng năm năm đó để lập kế hoạch cho một thương vụ kinh doanh hàng
không mới. Ông lập kế hoạch cho tất cả các chi tiết của công ty, bao gồm cả
các giá trị của công ty, toàn bộ những trải nghiệm của khách hàng, loại
người mà họ sẽ thuê, cũng như các chi tiết về cách thức họ sẽ đào tạo và bồi
thường nhân viên. David nói rằng việc bị sa thải và phải chờ đợi để bắt đầu
một hãng hàng không mới là điều tốt nhất từng xảy ra với ông. Khi thời kỳ
không cạnh tranh đã qua, ông đã sẵn sàng để vươn tới thành công nhanh
chóng. Giống Steven Jobs, ông đã chuyển những gì có vẻ như là một tình
huống khủng khiếp thành một giai đoạn có năng suất và sáng tạo rất cao.