- Tốt lắm – Ngài trả lời – Rồi bà sẽ có lừa.
Ngay sau đó, một người giúp việc của ngài mang đến nhà người đàn bà
nạ dòng một con lừa thồ mà trên lưng nó đã viết sẵn một khẩu hiệu vận
động bỏ phiếu bằng thứ mực không phai để không một ai quên rằng đó là
quà tặng của nghị viên Ônêximô Xăngchết.
Trên một đoạn đường ngắn, ngài còn tiến hành một vài hoạt động không
đáng kể trong đó nổi bật việc ngài bón thìa cháo cho một người ốm được
mang từ giường bệnh ra tận cửa để người này xem ngài đi qua. Tại xóm
nhà cuối cùng, qua hàng rào sân, ngài nhìn thấy Nenxông đang nằm trên
võng, mái tóc màu xám tro, vẻ buồn rầu. Tuy vậy ngài vẫn chào lấy lệ:
- Thế nào ông bạn?
Nenxông Pharina nằm trên võng ngoảnh mặt lại, nhìn ngài với cái nhìn
buồn rười rượi.
- Moi, vous savez
– Gã nói.
Khi nghe tiếng chào hỏi lẫn nhau, con gái gã bước ra ngoài sân. Cô gái đi
đôi giày ba ta quê mùa mòn vẹt cả gót. Mái tóc xoăn cuốn những chiếc lô
nhiều màu và mặt sạm nắng đen nhẻm. Tuy nhiên trong hoàn cảnh ấy, cô
gái vẫn có thể được chấp nhận là người đàn bà đẹp nhất trần gian. Nghị
viên Ônêximô Xăngchết vẫn cứ chết lặng vì vẻ đẹp của cô gái.
- Con khỉ – Ngài thở dài đầy thán phục – Đóa hoa rừng làm xốn xang
lòng Thượng đế!
Đêm ấy, Nenxông Pharina mặc cho con gái mình bộ váy áo đẹp nhất rồi
hiến cho nghị viên Ônêximô Xăngchết. Hai tên lính gác cầm súng, lắc lắc