NGÀI ĐẠI TÁ CHỜ THƯ - Trang 115

- Người ta đã tóm được tên lạ mặt – Chị nói.

Đamaxô chần chừ một lúc.

- Ai bảo?

- Người ta bắt y ngay trong bãi chiếu bóng. Cả thiên hạ nói rầm lên đấy

thôi.

Rồi chị kể lại vụ bắt người da đen chẳng tới đầu tới đũa. Nhưng anh

không sửa lại.

- Một con người đáng thương – Ana thở dài nói.

- Vì sao lại đáng thương – Đamaxô vặn lại, giận tím người – Vậy là cô

muốn tôi là người sẽ ở tù chắc?

Chị thừa biết anh thích gây gỗ. Chị cảm thấy anh hút thuốc, thở khò khè

như kẻ mắc chứng hen, mãi cho tới khi gà gáy lần thứ nhất. Sau đó chị cảm
thấy anh vùng dậy, đi đi lại lại trong căn phòng tối om om để mò mẫm làm
việc. Sau đó, chị lại cảm thấy anh đang bò ở dưới gầm giường khoảng độ
15 phút và cuối cùng chị cảm thấy anh đang cởi quần áo, cố làm nhẹ nhàng
để khỏi gây tiếng động. Trong lúc ấy, anh không biết rằng chị đang thức,
rằng không một giây phút nào chị không giúp đỡ anh bằng việc cố nằm im,
khiến anh cứ tưởng là chị đã ngủ rồi. Có cái gì đó đang cựa quậy nơi ban sơ
của bản năng chị. Lúc ấy Ana biết rằng Đamaxô đã ở bãi chiếu bóng, và chị
hiểu rằng vì sao anh vừa chôn giấu những viên bi-a ở dưới gầm giường.

Người ta mở cửa phòng chơi bi-a vào ngày thứ Hai, và thế là nó chật

ních những khách hàng. Cái bàn bi-a được một chiếc khăn màu nâu phủ lên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.