NGÀI ĐẠI TÁ CHỜ THƯ - Trang 124

- Mấy giờ rồi?

- Quãng 4 giờ – Cô gái nói – Đứa trẻ không khóc sao?

- Hình như không – Đamaxô nói.

Cô gái nằm kề gần anh, với đôi mắt đưa đảo láo liên, có nhìn anh trong

lúc tay lần mở cúc áo của Đamaxô. Anh biết cô gái chỉ uống rượu nghiêm
túc với khách nhảy thôi. Anh định tắt đèn:

- Đừng tắt anh – Cô nói – Em thích nhìn vào mắt anh cơ.

Ngay từ lúc trời sáng, căn phòng đã ồn ĩ tiếng động ở bên ngoài. Đứa trẻ

khóc. Cô gái bế nó lên giường, cho nó bú rồi qua hàm răng khẽ hát một
điệu hát nhịp ba. Cô hát mãi cho tới khi cả nhà đều ngủ. Đamaxô không
biết là cô gái đã thức dậy vào lúc 7 giờ, ra khỏi phòng và khi trở về không
ẵm theo đứa trẻ.

- Cả làng đổ ra bến cảng – Cô nói.

Đamaxô có cảm giác trong cả đêm qua mình chỉ chợp mắt được 1 giờ

thôi.

- Để làm gì?

- Để xem người da đen ăn cắp bi-a – Cô gái nói – Hôm nay người ta giải

anh ta đi.

Đamaxô châm một điếu thuốc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.