NGÀI ĐẠI TÁ CHỜ THƯ - Trang 154

- Bantaxa ạ! – Môngtiên nói – Tôi đã bảo anh rồi đấy thôi: hãy mang

chiếc lồng chim ấy đi!

- Trả lại cho anh ấy đi con! – mụ vợ giục con mình.

- Thôi, cậu cứ giữ lấy nó nhé. – Bantaxa nói với đứa bé và sau đó nói với

Môngtiên: – Tóm lại, vì ý thích của cậu Pêpê mà tôi làm cái lồng chim này.

Môngtiên theo anh ra tận cửa phòng khách:

- Bantaxa, anh đừng có dại dột như thế! – gã nói trong lúc ngăn chân

Bantaxa lại – Hãy mang cái lồng chim của anh về đi và chớ có lẩn thẩn
nữa. Tôi sẽ không trả công cho anh đâu. Một xu tôi cũng không trả đâu!

- Không sao! – anh nói – Tôi làm chiếc lồng ấy cốt để tặng cậu Pêpê nhà

ta thôi. Tôi không nghĩ rằng mình sẽ kiếm lợi nhờ cái lồng chim này mà!

- Khi Bantaxa đã bước ra ngoài giữa đám đông đang đứng vây quanh cửa

nhìn thì Hôxê đứng ở giữa phòng khách quát tháo ầm ĩ. Gã tái mặt đi và đôi
mắt gã đỏ ngầu những tia máu.

- Đồ ngu – gã thét – Hãy bế thằng nhóc của mụ đi! Chỉ còn thiếu cái

nước là bất cứ thằng khố rách áo ôm nào cũng có thể đến nhà này mà
hoạnh họe ta. Đồ con khẹc…

Mọi người vỗ tay hoan hô đón Bantaxa trong tiệm chơi bi-a. Cho tới lúc

này anh vẫn nghĩ rằng mình đã làm được một cái lồng chim tuyệt nhất so
với những cái khác, rằng anh đã tặng cho cậu con trai của Hôxê Môngtiên
để nó nín khóc, và rằng bất kỳ một sự kiện nào trong những sự kiện ấy
cũng chẳng có nghĩa lý qué gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.