NGÀI ĐẠI TÁ CHỜ THƯ - Trang 162

Nhưng cha sống ở làng mà như đã chết rồi từ trước rất lâu cuộc chiến

năm 1885. Trong thời kỳ những con chim cứ rúc vào phòng để chết, đã
nhiều năm rồi dân làng yêu cầu thay cha Isaben bằng một linh mục khác trẻ
hơn, nhất là khi cha nói mình đã nhìn thấy quỉ. Kể từ dạo ấy, dân làng coi
như cha đã chết rồi, đó là điều mà cha chưa biết một cách thật rõ ràng cho
dù cha vẫn có thể đọc được những chữ viết nhỏ li ti của cuốn sách bổn mà
không cần dùng đến kính cận.

Cha luôn luôn là một người có thói quen bình thường. Một con người

nhỏ thó, tầm thường, xương hóc phô bày ra, và một giọng nói chậm rãi để
chuyện trò nhưng lại quá ề à trong các buổi nói trước công chúng. Với chỉ
độc một chiếc quần trong ống bó, cha nằm vật vã trên chiếc ghế bọc vải
lanh để thổi bong bóng. Cha cứ ở lì trong phòng mình như vậy cho đến giờ
ăn trưa.

Cha chẳng làm gì hết ngoài làm lễ mixa. Một tuần hai lần cha ngồi trong

phòng xưng tội nhưng đã mấy năm nay không ma nào đến xưng tội. Cha
đơn giản tin rằng các con chiên trong địa phận của mình đã để mất đi lòng
tin do các thói quen hiện đại, từ đó cha đã cho rằng việc ba lần nhìn thấy
quỉ là một sự kiện cực kì quan trọng dẫu biết rằng dân chúng rất ít tin
những lời cha noi, cho dù họ có ý thức được rằng quả thật làm như vậy là
rất không thỏa đáng khi nghe cha nói về những kinh nghiệm ấy. Đối với
chính cha sẽ chẳng là một nỗi ngạc nhiên việc biết rằng cha đã chết, không
chỉ trong suốt năm năm gần đây nhất mà ngay cả trong những khoảnh khắc
lẫy lừng cha từng nhìn thấy hai con chim chết. Tuy nhiên khi bắt gặp xác
con thứ ba, cha mới ít nhiều để ý tới cuộc đời thực. Vậy là trong những
ngày gần đây cha chỉ thưởng xuyên chăm chú nghĩ đến xác con chim chết
trên chiếc ghế nhà ga xe lửa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.