NGÀI ĐẠI TÁ CHỜ THƯ - Trang 177

rồi cha lần lượt thả từng xác chim xuống thứ nước xanh lè, tĩnh lặng mà
không biết chính xác mục đích của hành động mình làm. Ba cộng ba là một
nửa tá xác chim chết trong một tuần lễ,
cha nghĩ, và một tia chớp kì ảo của
trí thông minh mách cho cha biết rằng cha đã bắt đầu phải chịu đựng cái
ngày vĩ đại của mình.

Trời trở nóng vào lúc 7 giờ sáng. Ở khách sạn, người ăn duy nhất đang

đợi bữa điểm tâm là cậu. Cô gái trông nom máy hát vẫn chưa dậy. Bà chủ
đến gần và chính trong cái khoảnh khắc ấy cứ y như thế từ bụng bà ta đang
vang lên bảy tiếng chuông đồng hồ.

- Luôn luôn tôi cảm thấy rằng con tàu đã bỏ rơi cậu – Bà ta nói với một

giọng thông cảm muộn màn. Và ngay lập tức bà ta mang đến cho cậu bữa
điểm tâm: cà phê sữa, một quả trứng rán và một lát chuối xanh rán giòn.

Cậu định ăn, nhưng không thấy đói. Cậu ngỡ ngàng cảm thấy mới 7 giờ

sáng trời đã bắt đầu nóng rồi. Mồ hôi chảy ròng ròng. Cậu thấy ngột ngạt.
Cậu ngủ không ngon giấc, mặc nguyên quần áo và giờ đây hơi sốt. Lại một
lần nữa cậu cảm thấy sợ và nhớ bà mẹ mình và đúng cái lúc bà chủ đến để
thu dọn bát đĩa. Bà ta rạng rỡ hẳn lên trong bộ đồ mới may bằng vải hoa in
những bông hoa xanh. Bộ quần áo của bà chủ khiến cậu nhớ hôm nay là
ngày chủ nhật.

- Có lễ mixa không, thưa bà – Cậu hỏi.

- Có đấy – Người đàn bà nói – Nhưng cứ như thể không có lễ mixa thì

chẳng ma nào đi lễ cả. Bởi vì dân làng muốn bề trên cử đến một đức cha
khác.

- Vậy có chuyện gì xảy ra với cha xứ đương nhiệm ở đây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.