NGÀI ĐẠI TÁ CHỜ THƯ - Trang 31

- Tôi nói chuyện với một người Anh giả dạng con hổ đang ở trong sở chỉ

huy của ngài đại tá. Aurêlianô Buênbdia – ngài đại tá trả lời. Ngài trở lại
chiếc võng, người đang lên cơn sốt hầm hập. Đó là ngài công tước
Mácbôru.

Ngài thức dậy, người phờ phạc. Ngài bước xuống võng và làm quen với

cuộc sống trong lúc chuông nhà thờ rung lần thứ hai thúc giục mọi người
cầu kinh buổi sáng. Cái đầu ngài vẫn còn váng vất quay cuồng. Ngài cảm
thấy buồn nôn. Theo tiếng gió thì thào và mùi hương ẩm ướt, ngài bước ra
cầu tiêu – một túp lều mái lợp tôn và xung quanh thưng bằng những tấm
ván thô sặc mùi nước giải. Khi ngài mở nắp cầu tiêu thì đàn ruồi nhặng vù
bay lên.

Ngồi chồm hỗm trên cầu tiêu làm bằng những tấm ván không bào, ngài

chiêm nghiệm cơn đau bụng của mình. Trong bụng ngài cơn đau nhói dần
dần được thay bằng cơn đau âm ỉ. “Không còn nghi ngờ gì”, ngài nói, “cứ
đến tháng Mười là ta lại mắc cái chứng ấy”. Ngài lấy lại bình tĩnh khi trong
bụng ngài hết đau. Lúc ấy, ngài trở vào phòng ngủ để chăm sóc chú gà
chọi.

- Đêm qua ông lên cơn sốt cứ lảm nhảm nói mãi – bà vợ nói.

Bà đã bắt đầu dọn dẹp buồng ngủ, cái buồng bừa bội sau một tuần bà lên

cơn hen. Ngài đại tá cố nhớ lại:

- Không phải tôi sốt đâu – ngài nói dối – Một lần nữa tôi lại mơ thấy một

giấc mơ quái đản.

Như thường lệ, sau cơn hen, bà vợ lại phấn chấn hẳn lên. Trong suốt

buổi sáng ấy, nhà cửa được bày biện lại. Bà thay đổi vị trí của các đồ vật,
chỉ trừ chiếc đồng hồ quả lắc và bức chân dung người đàn bà đẹp. Bà gầy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.