NGÀI ĐẠI TÁ CHỜ THƯ - Trang 32

mảnh khảnh và yếu ớt tới mức đi lại nhẹ nhàng tưởng như bà có thể xuyên
qua các bức tường, cái cảm giác ấy càng đáng tin hơn khi bà mặc bộ váy áo
đông kín cúc và đi đôi giày vải. Nhưng trước lúc 12 giờ trưa, bà đã hồi sức,
đã lấy lại cái sức nặng bình thường của con người. Nếu nằm trên giường thì
bà chỉ là một khoảng trống không. Nhưng giờ đây khi bà đi lại giữa những
bụi cây dương xỉ và cây thu hải đường thì sự có mặt của bà đã tràn ra ngoài
ngôi nhà. “Nếu Aguxtin đã hết giỗ đầu thì em có thể cất cao tiếng hát được
đấy”, bà nói, trong lúc tay bà đảo xanh canh đang sôi sùng sục những thứ
ăn được chặt thành từng khúc của đủ loại sản vật mà đất nhiệt đới sản sinh
ra.

- Nếu bà thích hát thì cứ việc hát – ngài đại tá nói – Hát có lợi cho tiêu

hóa mà!

Bác sĩ trẻ tới nhà sau bữa ăn trưa. Trong lúc ngài đại tá và vợ đang ngồi

uống cà phê ở trong nhà bếp, bác sĩ trẻ đẩy cánh cửa ăn thông với đường
cái và gọi to:

- Những người ốm đã chết cả rồi sao?

Ngài đại tá đứng dậy để đón bác sĩ:

- Quả là thế đấy, bác sĩ ạ! – ngài đại tá vừa nói vừa đón bác sĩ vào trong

nhà. – Tôi vẫn thường nói rằng đồng hồ của bác sĩ là thứ đồng hồ của loài
quạ đen mà!

Bà vợ vào phòng ngủ chuẩn bị khám bệnh. Bác sĩ ngồi lại ở phòng khách

với ngài đại tá. Mặc dù trời oi bức, bộ quần áo lạnh của bác sĩ không hề
nhàu nát, phả ra một mùi mát dịu. Khi bà vợ ngài đại tá từ trong phòng nói
vọng ra rằng bà đã chuẩn bị xong, mời bác sĩ vào thì bác sĩ trao cho ngài
đại tá ba tờ giấy đựng trong một phong bì. Bước vào phòng ngủ, bác sĩ còn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.