NGÀI ĐẠI TÁ CHỜ THƯ - Trang 34

Bà vợ ngài đại tá cười ở trong bếp. Khi viết xong, bác sĩ đọc to những

điều ghi trong đơn thuốc, bởi ngài nghĩ rằng không một ai có thể đọc nổi
chữ viết của mình. Ngài đại tá chăm chú nghe. Từ trong nhà bếp bước ra,
bà vợ phát hiện trên khuôn mặt chồng mình dấu vết mệt mỏi của đêm qua.

- Khuya vừa rồi, nhà tôi lên cơn sốt, bác sĩ ạ! – bà vợ nói – Gần 2 giờ

đồng hồ, ông ấy nói nhảm toàn những chuyện từ thời nội chiến.

Ngài đại tá giật mình.

- “Tôi không sốt”, ngài cãi lại, cố giữ vẻ tự nhiên. “Ngay ốm liệt giường

tôi cũng không nhờ vả ai cả. Chính tôi sẽ vứt mình vào thùng rác”.

Ngài đi vào phòng ngủ tìm mấy tờ báo.

- Cảm ơn ông bà đã tặng cho tôi bông hoa này! – bác sĩ nói.

Hai người cùng đi ra quảng trường. Trời khô hanh. Nhựa đường bắt đầu

láng bóng dưới sức nóng của mặt trời. Khi bác sĩ sắp chia tay, ngài đại tá
ghé sát vào tai ông nói:

- Bác sĩ lấy chúng tôi bao nhiêu tiền?

- Hiện nay thì chẳng đáng bao nhiêu – bác sĩ nói, tay khẽ vỗ yêu vào

lưng ngài đại tá -. Khi nào chú gà chọi của ngài thắng cuộc, lúc ấy tôi sẽ
tính công nợ với ngài cũng chưa muộn kia mà!

Ngài đại tá đi đến xưởng may để chuyển tài liệu bí mật tới bạn bè của

Aguxtin. Đó là chỗ dựa duy nhất của ngài kể từ khi các đồng chí của ngài
đã chết hoặc đã bị trục xuất khỏi làng, và cũng từ đó trở đi, ngài trở thành

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.