NGÀI ĐẠI TÁ CHỜ THƯ - Trang 343

- Dù sao chăng nữa – Ông ta nói – Đó chẳng phải là những tiếng gầm

của sự đánh đấm, mà là tiếng gầm của lòng cảm thông.

Tuy nhiên, điều khiến ca sĩ Riberô Sinva cảm kích lại không phải giai

thoại tuyệt vời đó mà là sự xúc động của Margaritô khi hai người bọn họ
dừng lại nói chuyện với các cô gái ở vườn hoa. Anh bình luận chuyện này
ngay tại bàn ăn, lúc thì cười cợt lúc thì cảm thông. Chúng tôi cùng nhau
nhất chí rằng việc giúp Margaritô Đuartê giải quyết nỗi cô đơn của mình
quả là một việc làm tốt đẹp. Cảm động trước sự mềm yếu của con tim
chúng tôi, Maria Bêda bằng đôi bàn tay giát đầy thứ nhẫn ma quái ôm chặt
lấy bộ ngực đồ sộ của mình.

- Tôi xin làm điều đó vì lòng từ thiện – Bà nói – Nếu không thì chỉ tại vì

tôi không thể làm với những người đàn ông vận áo gilê.

Đấy là lý do để vào lúc hai giờ chiều ca sĩ giọng nam cao đến vườn thú

Bôrghêsê và khi trở về mang theo cả ở phía sau xe môtô một con bướm mà
theo anh thích hợp hơn cả trong việc mang lại cho Margaritô một giờ giải
buồn thú vị. Anh cởi váy áo cho cô, tắm xà phòng thơm cho cô, lau khô cho
cô, dùng thứ nước hoa mà anh thích bôi cho cô, thoa phấn khắp người cho
cô. Sau đó anh trả cho cô tiền chi phí cho thời gian hai người ở với nhau và
dôi ra một giờ nữa. Anh chỉ bảo cặn kẽ điều cô sẽ phải làm.

Cô gái khỏa thân đẹp đẽ rón rén bước qua căn nhà mờ mờ tối, cứ như thể

một giấc ngủ lơ mơ lúc ban trưa, và gõ nhẹ hai cái lên cửa phòng ngủ của
Margaritô ở cuối hành lang. Margaritô đi chân đất lại cởi trần, mở cửa.

- Xin chào – Cô ta nói một cách lễ độ – Ca sĩ giọng nam cao bảo tôi đến

đây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.