NGÀI ĐẠI TÁ CHỜ THƯ - Trang 383

THƯA TỔNG THỐNG, CHÚC NGÀI

THƯỢNG LỘ BÌNH AN

Bên dưới tán lá vàng, ngài ngồi trên một chiếc ghế gỗ ở vườn hoa cô

quạnh, để mà ngắm nhìn những con thiên nga đầy bụi phủ với hai bàn tay
chống trên cán nạm bạc chiếc gậy batoong và để mà nghĩ về cái chết. Khi
lần đầu tiên ngài đến Giơnevơ, nước hồ hiền hòa và trong suốt với những
chú hải âu hiền lành đến gần người để thức ăn ở trên lòng bàn tay và những
cô điếm tựa như những bóng ma lởn vởn đây đó vào lúc sáu giờ chiều, cổ
quàng khăn phin nõn và che ô lụa. Bây giờ, người đàn bà duy nhất mà tầm
mắt của ngài có thể thấu tới là một người bán hàng hoa ở ngoài bến cảng
vắng bóng người. Ngài phải vất vả lắm mới tin được rằng thời gian đã có
thể làm nên những hủy hoại tương tự như thế ở trong cuộc đời mình cũng
như trong thế giới.

Ngài là một người xa lạ được thêm vào trong cái thành phố toàn người

xa lạ nổi tiếng. Ngài mặc một bộ vét màu xanh tối kẻ sọc trắng, một chiếc
áo gilê may bằng gấm và chiếc mũ cứng của các quan chức cao cấp đã nghỉ
hưu. Ngài có bộ ria vểnh râu trê, mái tóc xanh màu nước biển và dầy cộm
với những lượn sóng rất chi lãng mạn, đôi bàn tay mềm mại của nghệ sĩ
đàn thụ cầm với một chiếc nhẫn góa vợ đeo ở ngón nhẫn bàn tay trái với
đôi mắt tươi vui. Điều duy nhất mà tình trạng sức khỏe của ngài lộ ra là sự
mệt mỏi của làn da. Và mặc dầu vậy, vào tuổi bảy mươi ba, ngài vẫn đẹp
như thường. Tuy nhiên, buổi sáng hôm ấy, ngài cảm thấy mình đã thoát
khỏi cạm bẫy của tất cả lòng kiêu hãnh. Những năm tháng vinh quang và
đầy quyền thế đã ở lại phía sau không phương cứu vãn và giờ đây chúng
chỉ còn thuộc về những năm tháng của cái chết mà thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.