NGÀI ĐẠI TÁ CHỜ THƯ - Trang 409

và cô thảng thốt như thể nhìn thấy con bò cạp trên giường mình nằm.

- Ôi anh yêu, chớ có mà ngu thế đi! – Cô nói vẻ thảng thốt – Những thứ

kia làm sao lại có ở đây thế anh?

Lời giải thích của Hômêrô lại càng làm cho cô lo thêm. Cô ngồi xuống

xem xét các chuỗi hạt, từng chuỗi từng chuỗi một với một sự cẩn thận và
chính xác của thợ kim hoàn. Đến một lúc nào đó, cô thốt lên thành lời: “Có
thể là cả một gia tài”. Cuối cùng cô cứ yên lặng nhìn Hômêrô mà không tìm
ra lối thoát cho cơn giận mù quáng hôm trước đây.

- Khỉ thật! – Cô nói – Làm thế nào để có thể biết phải chăng tất cả những

gì ngài ấy nói là sự thật?

- Sao lại không nhỉ – Hômêrô nói – Anh vừa nhìn thấy ngài tự mình giặt

lấy quần áo rồi đem nó phơi trên dây phơi ở trong phòng như chúng ta đã
làm ấy.

- Vì ki bo chăng? – Laxara nói.

- Hay là vì nghèo? – Hômêrô nói.

Laxara lại xem xét các chuỗi hạt, nhưng lúc này ít háo hức hơn vì chính

cô cũng đã bằng lòng. Thế là ngày hôm sau, cô ăn vận thật tươm tất, chưng
diện những chuỗi hạt theo cô là đắt tiền nhất, đeo bao nhiêu là nhẫn lên các
ngón tay, kể cả ngón cái, đeo bao nhiêu là chiếc lắc có thể đeo lên mỗi cánh
tay, rồi đi bán chúng. “Nào, thử xem ai dám đòi Laxara Đavit cho xem hóa
đơn nào!”, khi bước ra khỏi cửa cô nói thế mà cứ cười như nắc nẻ. Cô chọn
một cửa hàng kim hoàn chuẩn xác nhất, với lòng tự trọng nhiều hơn danh
tiếng, nơi cô biết chắc rằng họ mua và bán mà không hỏi quá nhiều và cô
đã bước vào lòng đầy sợ hãi mà cố bước đi thật vững chãi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.