NGÀI ĐẠI TÁ CHỜ THƯ - Trang 478

Ông không tự thân đến mà sai vợ và các con gái cùng hai người phụ nữ lớn
tuổi nữa, dường như hai cô em gái ông, đến tìm anh con giai. Mấy người
phụ nữ đi trên một chiếc tàu chở hàng đến thị trấn. Bởi cái không may của
Badađô San Rôman nên mấy người phụ nữ đó mặc tang phục hoàn toàn,
tóc xoã kiểu đau thương. Trước khi bước xuống bến tàu, họ tháo giày, rồi đi
bộ qua phố xá cho tới tận đỉnh đồi, đôi chân trần dẫm trên bụi nóng bỏng
giữa trưa, vừa đi vừa dứt từng nắm tóc đứt đến tận gốc vừa khóc thét lên
như những tiếng hét vì vui sướng. Đứng trên ban công nhà Macđalêna
Ôlivê, trông thấy mấy người phụ nữ đó đi qua, tôi nhớ lại lúc đó tôi thầm
nghĩ cái kiểu sầu não kia chẳng qua là một sự giả dối nhằm che đậy những
điều tủi nhục khác to lớn hơn nhiều.

Đại tá Lasarô Apôntê đi theo mấy người phụ nữ đến ngôi nhà nghỉ trên

đỉnh đồi, sau đó bác sĩ Điônisiô Igoaran cưỡi lừa lên cấp cứu. Khi mặt trời
đã dịu, hai nhân viên của thị chính khiêng Badađô San Rôman xuống đồi,
anh ta nằm trên võng treo hai đầu vào một chiếc sào, chăn phủ kín đầu,
mấy người phụ nữ khóc lóc đi hộ tống. Macđalêna Ôlivê tưởng rằng anh ta
đã chết. Cô kêu lên:

- Tấn trò hèn mạt đã kết thúc! Thật đồ cặn bã!

Anh ta lại bị ngộ rượu một lần nữa. Thật cũng khó tin rằng anh còn sống

khi nhìn thấy người ta khiêng anh đi như thế. Cánh tay phải của anh rơi
thõng xuống mặt đất, bà mẹ vừa cầm đặt vào trong võng lại rơi thõng
xuống, kéo thành một vệt dài trên mặt cát từ góc ngoặt chân đồi cho đến tận
sàn tàu. Đó là hình ảnh mà chúng tôi nhớ được về anh ta, nạn nhân đáng
nhớ.

Ngôi nhà được giữ nguyên không ai được động đến. Anh em chúng tôi

vào những đêm hội trong dịp hè, đã lên đồi, vào thám hiểm ngôi nhà, cứ
sau mỗi lần thăm lại thấy những đồ vật đáng giá trong các phòng bỏ hoang

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.