NGÀI ĐẠI TÁ CHỜ THƯ - Trang 486

- Hay lắm, tôi có mặt.

Anh ta mang theo một va-li quần áo để ở lại luôn, và một va-li nữa cùng

cỡ, trong đựng gần hai nghìn bức thư mà cô đã gửi cho anh. Những bức thư
đó sắp xếp thứ tự theo ngày tháng nhận, gói thành từng bó khâu chặt bằng
những dải chỉ màu, và tất cả đều nằm trong phong bì còn nguyên si, chưa
bóc.

Trong nhiều năm chúng tôi không thể nói đến những chuyện khác ngoài

câu chuyện ấy. Thái độ hàng ngày của chúng tôi, chế ngự bởi biết bao thói
quen thẳng tắp, dùng một cái quay vòng quanh một nỗi bối rối chung. Có
những lần lũ gà gáy sáng bắt gặp chúng tôi đương cố gắng sắp xếp lại cho
trật tự hàng chuỗi hàng chuỗi ngẫu nhiên đã tạo ra điều khó hiểu. Rõ ràng
chúng tôi tìm kiếm không phải vì mong muốn làm sáng tỏ những điều bí
ẩn, mà chính vì không một ai trong bọn chúng tôi có thể tiếp tục sống mà
không biết một cách chính xác chỗ đứng và nhiệm vụ mà định mệnh đã quy
định cho mình.

Nhiều người còn chưa rõ điều đó. Cristô Bêđôda đã trở thành nhà giải

phẫu nổi tiếng, vẫn không bao giờ có thể tự giải thích tại sao mình lại chiều
theo ý muốn dừng lại hai tiếng đồng hồ ở nhà ông bà nội để chờ đón Hồng
y giáo chủ mà không về nhà. Trong khi đó ở nhà bố mẹ anh chờ anh đến
tận mờ sáng để mong báo tin đó cho anh biết. Số đông những người có thể
hoạt động ngăn cản tội ác nhưng đã không làm, đều tự an ủi với lý do là
những việc thuộc về danh dự giống như những nơi bán đồ hiếm thiêng
liêng chỉ có những người chủ của tấn bi kịch này mới có quyền vào. “Sự
trinh tiết là tình yêu”, tôi nghe người ta nói với mẹ tôi dạo đó. Ortensia
Bautê chỉ tham dự vào bi kịch ở chỗ đã trông thấy hai con dao vấy máu mà
thực ra chưa vấy máu, đã bị tác động của hư giác đến độ trở nên khủng
hoảng thần kinh, một hôm nào đó không chịu đựng nổi đã trần truồng chạy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.