NGÀI ĐẠI TÁ CHỜ THƯ - Trang 492

rồi rẽ ở một góc phố bên quảng trường. Đó là lần cuối cùng họ trông thấy
anh.

Cristô Bêđôda chỉ kịp nghe tin báo của Damin Saium đã chạy như bay ra

khỏi cửa hàng để đuổi theo Santiagô Nasar. Anh đã trông thấy Santiagô rẽ
ở góc phố, nhưng không trông thấy anh ta đi giữa đám đông người tản mác
trên quảng trường. Anh hỏi một số người, ai cũng trả lời giống nhau:

- Tôi vừa trông thấy anh ta cùng đi với anh.

Anh ta chưa thể về tới nhà trong khoảng thời gian ngắn như vậy, nhưng

dầu sao Cristô Bêđôda cũng phải vào để hỏi xem anh ta đâu. Thấy cửa
trước để hé không cài then anh bước vào mà không để ý đến tờ giấy đặt
dưới đất, rồi đi qua phòng khách mờ tối cố không gây ra tiếng động bởi vì
lúc đó còn quá sớm đối với mọi cuộc thăm viếng nhau. Nhưng lũ chó sủa
ầm lên ở sau nhà rồi ùa chạy ra đón. Anh lắc chùm chìa khoá theo như chủ
chúng nó đã dạy anh, lũ chó thôi cắn nhưng vẫn bám riết anh cho đến tận
bếp. Ở hành lang anh gặp Đivina Phlo đương bưng một xô nước và chiếc
khăn lau nhà. Cô bé đảm bảo với anh rằng Santiagô Nasar chưa về.
Vichtôria Gútxman vừa đặt lên lên bếp nồi thỏ nấu thấy Cristô Bêđôda
bước vào, bà ta hiểu ngay. Bà kể với tôi: “Anh ta hoảng hốt như tim sắp
rụng”. Cristô Bêđôda hỏi bà Santiagô Nasar có ở nhà không, bà đã trả lời
với một vẻ ngây thơ giả vờ rằng vẫn chưa thấy anh ta về ngủ.

Cristô Bêđôda nói với bà: – Rất nghiêm trọng! Họ đương tìm giết anh ta.

Vichtôria Gútxman mất cả cái ngây thơ giả vờ. Bà nói:

- Mấy thằng nhóc khốn khổ ấy không giết được ai đâu.

Cristo Bêđôda nói: – Chúng nó uống rượu từ đêm thứ bảy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.