NGÀI ĐẠI TÁ CHỜ THƯ - Trang 497

Anh không hốt hoảng vì có nhiều đường đi tới nhà tôi. Prốtxpêra Arangô,
vợ viên cảnh sát, yêu cầu anh giúp một chút cho bố chị ta đương hấp hối ở
cửa nhà, chẳng có được chút dấu phép thoáng qua của Hồng y giáo chủ.
Chị Margô kể với tôi: “Khi đi qua chị có trông thấy ông già, mặt đã tái như
người chết rồi”. Cristô xem cho người bệnh mất 4 phút, rồi hẹn lát sau sẽ
quay lại vì hiện có việc rất khẩn cấp, nhưng sau đó anh lại chậm thêm 3
phút nữa để giúp Prốtxpêra Arangô đưa ông già vào tận phòng ngủ. Khi
quay trở ra đã nghe thấy nhiều tiếng kêu thét ở xa và có cảm giác như mọi
người đương đốt pháo bông ở phía quảng trường. Anh định chạy, nhưng
khẩu súng lệch một bên hông đã cản anh lại. Khi rẽ vào góc phố cuối cùng,
anh nhận ra mẹ tôi đằng trước mặt, đương kéo theo đứa em nhỏ nhất. Anh
kêu lên:

- Luisa Santiaga, con nuôi bà ở đâu?

Mẹ tôi quay lại với khuôn mặt đẫm nước mắt, trả lời:

- Ôi con, người ta bảo họ giết chết nó rồi!

Thì ra sự việc đã xẩy ra như sau. Trong lúc Cristô Bêđôda tìm Santiagô

thì anh ta đã vào nhà Phlôra Mighên, người yêu của anh. Cristô Bêđôda kể
với tôi: “Tôi không nghĩ rằng anh có thể ở đó bởi vì những người ở nhà này
không bao giờ dậy trước 12 giờ trưa”. Người ta nói rằng toàn thể gia đình
thường ngủ cho đến 12 giờ trưa theo lệnh của Nahir Mighên, người con
thông thái của cộng đồng Ả–rập. Mersêđếtx kể: “Vì thế Phlôra Mighên đã
chẳng phải hai lần bếp núc, giữ được thân hình tươi mát như hoa”. Tuy mọi
người nhà này khép cửa đến tận trưa, như một số nhà khác, nhưng sự thực
họ là những người dậy sớm và cần cù. Bố mẹ của Santiagô Nasar và của
Phlôra Mighên đều đã đồng ý để hai người lấy nhau. Santiagô Nasar đính
ước giữa tuổi thanh niên và anh quyết tâm hoàn tất lời đính ước, có thể vì
anh cũng có quan niệm thực dụng như cha anh về vấn đề hôn nhân. Còn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.