NGÀI ĐẠI TÁ CHỜ THƯ - Trang 54

Ngài đại tá từng nghĩ tới chuyện này rồi. “Em tin chắc rằng anh ta sẽ trả

anh bốn mươi pêxô”, bà vợ nói. “Anh hãy để ý tới sự dễ dãi của anh ta
trong lần mua chiếc máy khâu ấy”.

Bà vợ đề cập tới người chủ hiệu may của Aguxtin.

- Chuyện ấy, sáng mai nói chuyện với anh ấy cũng được – ngài đại tá tán

thành.

- Lại còn mai với mốt. Ngay bây giờ anh hãy mang chiếc đồng hồ cho

người ta, đặt nó lên bàn rồi bảo người ta rằng: “Avarô, tôi mang chiếc đồng
hồ để anh mua hộ đây này”. Anh ta sẽ hiểu ngay mà.

Ngài đại tá cảm thấy khổ sở quá.

Cha ôi, xấu hổ lắm, cứ như thể mình phải vác tượng thánh chẳng bằng.

Nếu người ta nhìn thấy anh trong cái bộ dạng này thì sẽ đặt vẻ nhạo báng
anh mất.

Nhưng, ngay cả lần này, bà vợ cũng thuyết phục được ngài. Chính tay bà

tháo chiếc đồng hồ xuống, lấy giấy báo gói lại rồi đặt vào hai bàn tay ngài.
“Đây nhé. Khi trở về anh phải mang theo bốn mươi pêxô đấy”, bà nói. Ngài
đại tá đi tới cửa hiệu may, nách cắp gói giấy báo. Ngài gặp các bạn của
Aguxtin đang ngồi ở ngay cửa ra vào.

Một người trong bọn họ nhường chỗ ngồi cho ngài. Ngài đại tá lúng

túng. “Xin cảm ơn”, ngài nói. “Tôi đi qua thôi”. Anvarô bước ra ngoài để
phơi một mảnh vải ướt lên dây phơi. Đó là một thanh niên có dáng người
thô, khuôn mặt xương xương và đôi mắt mơ màng. Anh ta cũng mời ngài
đại tá ngồi. Ngài cảm thấy yên tâm. Đặt chiếc ghế dựa xoay lưng lại phía
cửa, ngài ngồi xuống đợi cho tới khi nào ở trong phòng chỉ có Anvarô để

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.