NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 137

Giản Phàm lại tiếp tục nói, “Thái y viện truyền đến tin tức, thân thể

Hoàng Thượng đã đến cực hạn, hiện tại hoàn toàn dựa vào linh dược chống
đỡ. Thuốc này tuy rằng có thể khiến thoạt nhìn Hoàng Thượng không khác
người bình thường nhưng rất có hại cho cơ thể, chỉ sợ là Hoàng Thượng
đoán được thời gian của mình sắp không còn nữa nên mới phải đưa ra hạ
sách này.”

Quả nhiên! Diệp Lạc gật gật đầu, “Giản Phàm, chuyện trong cung,

ngươi cho người theo dõi là được, hiện tại ngươi dốc toàn lực cho đại công
tử.”

“Dạ!”

“Giản Phàm!” Hắn mới bước hai bước, Diệp Lạc lại gọi hắn, “Giúp ta

lưu lại ca ca, ta không muốn còn một mình.”

Giản Phàm quay đầu lại nở nụ cười, “Tiểu thư, ngài yên tâm!” Có hắn ở

đây, hắn sẽ cố gắng hết sức mình.

“Phong Gian!” Chờ Giản Phàm rời đi, Diệp Lạc đứng dậy, “Ngươi lập

tức xếp người đi điều tra hai việc, tấu thư của ta ở trong cung đã qua tay
những người nào, ta muốn điều tra ra gian tế Hoa Gian quốc.”

“Chuyện thứ hai, lập tức bảo Tang Du bố trí lại nhân thủ, điều toàn bộ

thủ hạ bên người ta đến chỗ gia gia và ca ca. Chuyện Quân Nặc và Lương
Lược qua lại nhất định phải điều tra rõ ràng.”

“Nếu sớm biết thế thì khi thất hoàng tử mời ngươi ăn cơm thì đã nói

nhiều thêm mấy câu.” Phong Gian Ảnh ngửa mặt lên trời thở dài, thật ra
công tử nhà hắn ai đến cũng không cự tuyệt, có người mời nàng gặp mặt,
nàng không nói hai lời đồng ý luôn, nhưng ăn xong là bước đi thẳng. Vài
lần như thế, cơ hội ăn cơm miễn phí cũng chẳng còn nữa.

“Khoan đã.” Diệp Lạc cười, lên tiếng, đứng dậy đi ra ngoài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.