NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 206

Diệp Lạc kỳ thật cũng có chút không được tự nhiên, dù sao vậy bàn tay

lớn như cầm tay nàng, chỗ chạm tay nhau truyền đến nguồn nhiệt nóng rực,
muốn xem nhẹ cũng không dễ dàng.

Nàng cười cười, dùng sức rút tay ra, “Vi Kỳ, ngươi mau vào, điện hạ

nhà ngươi tỉnh.”

Lời của nàng vừa dứt Vi Kỳ liền bưng một chén thuốc vào, “Điện hạ,

ngài tỉnh, uống chút dược.”

Diệp Lạc nhân cơ hội đứng sang một bên, Quân Hoằng nhìn nàng một

cái, tự mình ngồi dậy nhận thuốc uống.

“Điện hạ, không phải ngài sợ nhất uống thuốc sao?” Vi Kỳ ở bên cạnh

mở to hai mắt, bình thường điện hạ nhà bọn họ mà có thể không uống dược
thì nhất định sẽ không uống, nếu thật sự không thể không uống thì cũng
phải ép buộc hạ nhân bọn họ tới khổ sở mới miễn cưỡng uống, sao hôm nay
uống thuốc mà thống khoái như vậy?

“Lắm miệng!” Quân Hoằng quát một tiếng.

Diệp Lạc hé miệng cười khẽ, tầm mắt đảo về phía Quân Hoằng đang

chuyển mặt về phía khác.

Vi Kỳ cầm chén thuốc không đi ra ngoài, Quân Hoằng xốc chăn lên ngồi

bên giường, sau đó nhìn Diệp Lạc.

Diệp Lạc bị hắn nhìn trong lòng kỳ lạ, “Làm sao vậy?”

Quân Hoằng vẫn nhìn nàng không lên tiếng, lại đợi một lúc thấy Diệp

Lạc không có phản ứng đành tự mình lấy giầy phía dưới giường rồi bắt đầu
mặc quần áo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.