NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 207

Diệp Lạc lặng im, nàng rốt cục hiểu vị thái tử điện hạ này là chờ nàng

hầu hạ hắn thay quần áo đây. Đáng tiếc nàng không biết thức thời, người ta
đành phải tự mình động thủ.

Ngầm bĩu môi, bảo nàng động thủ hầu hạ nam nhân cho tới hôm nay

mới có hai người.

Đột nhiên trước mắt tối sầm, nàng ngửa đầu phát hiện Quân Hoằng đã

mặc xong đứng trước mặt nàng, đang cúi đầu im lặng nhìn nàng.

“Làm sao vậy?” Diệp Lạc rốt cục phát hiện chiều cao chênh lệch giữa

hai người, nàng lui về sau hai bước mới miễn cưỡng không phải nghển cổ
nhìn hắn.

Sao tự dưng lại cao như vậy làm chi! Nàng âm thầm nói trong lòng,

hoàn toàn không cảm thấy bản thân mình lùn.

“Diệp phủ các ngươi chắc đang làm cơm?” Quân Hoằng hỏi.

“Hả?” Diệp Lạc không hiểu được.

“Từ lúc đến đây bản cung còn chưa ăn chén cơm nào, bản cung đói

bụng.”

Chỉ một câu này đã dễ dàng gợi lên sự ngại ngùng đáy lòng còn lưu lại,

Diệp Lạc nắm tay hắn chạy về phía trước, “Đi, mang ngươi đi ăn cơm.”

Quân Hoằng bước sau nửa bước, bị Diệp Lạc kéo về phía trước, ánh mắt

của hắn dừng trên hai tay đang nắm chặt.

Diệp Lạc lại không nghĩ nhiều như vậy, nàng thầm nghĩ đưa một người

đói bụng người đi ăn cơm, hơn nữa bây giờ người này còn mang theo chút
đáng thương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.