NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 33

đi! Tiểu não của cháu xoay chuyển quá nhanh, không nói đơn giản chút thì
gia gia ta không theo kịp nha.”

“Gia gia, ông không biết sao, chiến đấu là phương thức nâng cao kỹ

năng nhanh nhất, tốt nhất. Trong sự tranh đấu nhau của cháu và Quân
Hoằng, nếu hắn vẫn bị vây dưới thế hạ phong, thì cháu tiếp tục bắt nạt hắn,
trả mối hận trong lòng; Nếu có một ngày hắn thắng cháu, cháu còn có lý do
toàn thân trở ra.” Diệp Lạc duỗi thân người, “Cùng trời đấu, cùng người
đấu, thật sự là vô cùng thú vị nha!”

Nàng hơi hơi cong khóe môi, hơn nữa, người này lại là Thiên Tử tương

lai, nói vậy tương lai mười mấy năm sau hẳn là không đến mức quá nhàm
chán.

Diệp Cạnh ở trong lòng yên lặng chúc phúc cho Quân Hoằng, thái tử

điện hạ, ngài tự cầu nhiều phúc đi.

Lúc hai ông cháu Diệp gia về đến nhà thì thấy một nam tử thanh niên

đang ngồi xổm trước cửa Diệp phủ vẽ vời gì đó, vừa nhìn thấy nàng đến là
quăng nhánh cây cầm trong tay đi, hét to, chạy lại, “Tiểu Diệp Diệp a, rốt
cục ngươi đã trở lại, ta nhớ ngươi muốn chết!”

Diệp Lạc nhất thời đầu đầy hắc tuyến, vô cùng bình tĩnh đứng ở chỗ cũ,

vươn một ngón tay.

Thân ảnh đang phi thẳng đến lập tức dừng lại, thật cẩn thận dùng tay đẩy

ngón tay đang để ở ót hắn, hắn rất bất mãn, “Tiểu Diệp Diệp, lâu như vậy
không gặp, ngươi đều không nhớ ta sao?”

“Không nhớ.” Diệp Lạc đáp rõ ràng, lập tức đi vào bên trong phủ.

“Tiểu Diệp Diệp, sao ngươi lại có thể vô tình như vậy, người ta sẽ rất

thương tâm……” Người đó theo sát ở sau người cô, nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.